Tọa thiền hòa tán
Mọi chúng sanh vốn đều có tánh Phật
Chẳng khác gì nước với đá băng
Không có băng đá nào ngoài nước
Không có Phật nào ngoài chúng sanh
Không biết nơi mình có sẵn Phật
Cứ mải mê tìm kiếm ở nơi đâu
Thật đáng buồn!
Như người ở trong nước nhưng vẫn kêu gào khát nước
Như đứa trẻ nhà giầu lang thang nơi chốn cùng đinh
Sao ta mãi loanh quanh trong sáu nẻo luân hồi
Phải chăng vì đang ở trên những con đường đen tối vô minh
Lạc lối đi qua muôn nẻo đường tăm tối
Khi nào mới thoát khỏi vòng sinh tử này đây?
Tu tập thiền định theo Đại thừa
Thật lợi ích đáng ca ngợi lắm thay!
Bố thí, trì giới cùng các hạnh ba la mật
Niệm Phật, sám hối và chuyển hóa tâm thân
Cùng bao hành động tốt lành khác
Thẩy đều do Thiền định đó thôi
Công đức của một thời thiền tập
Làm tiêu tan bao nghiệp chướng xưa nay
Không còn nữa những lối đi lầm lạc
Cõi Tịnh Độ ở ngay đó không xa
Chỉ một lần kính cẩn nghe chân lý
Tán thán chánh pháp và thọ trì
Cũng đem lại công đức vô biên
Khi người ấy hồi quan phản chiếu
Trực diện ngay chân tánh nơi tâm
Thấy rằng tánh cũng là vô tánh
Điều đó ngoài ngôn ngữ luận bàn
Cánh cửa mở, nhân quả đồng nhất
Đạo chỉ một, không hai, cũng không ba
Thấy vô tướng trong mọi sắc tướng
Dù đến đi, thể tánh vẫn y nguyên
Thấy vô niệm trong mọi khởi niệm
Dù múa ca, là âm Pháp hiển nhiên
Bao la thay bầu trời tâm Bát Nhã
Rực rỡ thay trăng Trí Tuệ mãn viên
Tìm đâu nữa? Niết Bàn vốn hiện tiền
Là Liên hoa Tịnh độ sẵn nơi đây
Là thân Phật tại thân này đó thay!