QUA ĐI NGÀY THÁNG VỘI
Thấp thoáng ngoài khơi những cánh buồm
Mai về biển rộng hỏi trùng dương
Sóng xưa còn nhớ bao oan khuất
Bến lặng chưa quên nỗi đoạn trường.
Nhớ lại hôm xưa buổi xuống thuyền
Sóng choàng che kín mặt trời nghiêng
Biển sâu xanh quá như màu áo
Em vái mười phương suốt dặm nghìn.
Giữ mãi trong em tiếng thở dài
Muôn trùng dấu vết tháng ngày phai
Trăm năm cũng tưởng thôi là đấy
Cát xóa trông theo một dấu hài.
Câu chuyện trùng dương tựa giấc mơ
Kinh đêm lời ấy lúc xa bờ
Lênh đênh thuyền cũ giờ như đã…
Một cõi đi về ngọn gió đưa.
PHÙNG QUÂN
Gửi ý kiến của bạn