MÀ THÔI
Mà thôi!
Anh đưa em ra sân ga chiều nay rồi em về
Sân ga chiều nay chắc vẫn đông người như hôm qua
Sân ga chiều nay rồi cũng sẽ chẳng có gì lạ
Bởi vì con tàu đưa em về thành phố vẫn màu xanh
Chiếc áo em mặc trên người cũng vẫn màu xanh
Nhưng màu xanh áo em là màu xanh hy vọng
Một thứ hy vọng rất vu vơ.
Mà thôi!
Chia tay ở đây rồi em về
Em thấy không?
Sân ga chiều nay đâu vắng người hơn hôm qua
Anh đã bảo mà!
Sân ga chiều nay rồi cũng sẽ chẳng có gì lạ
Mặc dù bây giờ là mùa thu
I-chô (*) vàng đang mùa rụng lá
Và lúc nãy trên con phố từ nhà
Đèn đêm vừa bật thắp
Là lúc đôi môi em vừa bật khóc
Anh vẫn nghĩ rồi đêm nay trời sẽ đổ mưa.
PHÙNG QUÂN
1972
(*) I-chô (Nhật ngữ ) là cây bạch quả có phiến lá hình quạt.
Gửi ý kiến của bạn