Ngày rời xa quê hương
Ngày rời xa quê yêu thương
Ngày tôi bước chân lên đường
Cuộc đời là điệu nhạc buồn
Tê tái reo trên dặm trường
Tôi đã mất đi khung trời
Thời thơ ấu thơm nụ cười
Từng góc phố, bao con người
Mà tôi đã yêu trong đời
Dĩ vãng dĩ vãng theo từng giây phút xa rời
Hàng cây cao mát xanh che bao mùa
Phố đông bước vui lẫn bao lời chào
0o0
Ngày rời xa em thương yêu
Trời giăng mắc mưa rơi đều
Nhạt nhòa mịt mù đường chiều
Lệ đưa tiễn đẫm trong tim người
Ta đã mất nhau trong đời
Tựa hai nhánh sông chia rời (ì)
Về bao hướng xa vời vợi
Lòng đau nói không nên lời (ì)
0o0
Rồi đời tôi cơn phong ba
Nổi trôi bước chân xa nhà
Đường về đòi đoạn mịt mùng
Và xa đã xa muôn trùng
Tôi cố nhớ những phố phường
Giờ đã đổi thay tên đường
Dù những dấu quen đã d…ần
Chìm trong bóng sương la .. à…a…ã.. ã ã…ng quên
Phạm Thế Định
(Tháng Mười 2013)
Adieu Mon Pays
J'ai quitté mon pays,
j'ai quitté ma maison
Ma vie, ma triste vie se traîne sans raison
J'ai quitté mon soleil, j'ai quitté ma mer bleue
Leurs souvenirs se réveillent, bien après mon adieu
Soleil, soleil de mon pays perdu
La ville blanche que j'aimais, des filles que j'ai jadis connues
J'ai quitté une amie, je vois encore ses yeux
Ses yeus mouillés de pluie, de la pluie de l'adieu
Je revois son sourire, si près de mon visage
Il faisait resplendir les soirées de mon village
Mais du bord du bateau, qui m'éloignait du quai
Une chaine dans l'eau a claqué comme un fouet
J'ai longtemps regardé ses yeux bleus qui fuyaient
La mer les a noyés dans le flot du regret