trở lại đời
bỏ lại đời xưa sau cánh cửa
và thời của những mộng cù cưa
ra đi khấp khểnh qua cầu khỉ
đánh rớt ân tình thấm nước mưa
ngõ ngách đâu là lối lãng du
chuyền trên lá gió lũ chim đu
lỡ tay đánh thức bình minh dậy
thả xuống lòng quê mấy tiếng ru
cất bước già nua trở lại đời
còn bao nhiêu khúc vẫn là tôi?
mang trong đầu trống thời thơ ấu
tìm bóng đằng xa gửi nụ cười
ở đó có cánh diều căng gió
một đàn trâu ngâm nước nhìn trời
bạn bè chia niềm vui nho nhỏ
tiếng cười hiền như điệu ca dao
ở đó có bài ca tháng tám
lũ trẻ con hát hội trăng rằm
thắp sáng lên lồng đèn con cá
lội ngược dòng về tới trăm năm
Trần Thụ Ân
(Trung Thu 2013)
Mọi sự vẫn bình thường
Không thể thấy điều em chưa nghĩ tới
ở trong đầu trống rỗng có gì đâu
lý trí bay ngang không chỗ đậu
nhạt nhoà dần bóng dáng của ưu tư
Con chim vui chơi trên cành cây sai trái
tỏ lòng biết ơn với mặt đất phì nhiêu
và những bước chân chăm sóc của bầy sâu
bằng sự lãng quên ngày giờ, sáng tối
Lúc mặt trời gục ngã trên đồi
là lúc đàn bò ngưng nhai cỏ
không quên để dành thức ăn vào bao tử nhỏ
đâu biết rằng buổi sáng có trở lại hay
không
Nếu bây giờ là mùa xuân
ngoài sân trong vườn ai đó
một vài loài hoa sẽ nở
nên mùa đông vẫn lặng lẽ chờ
Trần Thụ Ân
9/2013