TRẢ LẠI THOÁNG MÂY BAY
Anh trả lại em thành phố này
Mai về gác núi cuộn sầu mây
Chênh vênh bóng nguyệt hồn anh thức
Vẫn một dòng tâm mây trắng bay
Anh trả lại em lời nói này
Chút tình đon đả một đêm say
Cuồng quay quán rượu môi em ngọt
Em bảo hồi sinh những tháng ngày
Em bảo rằng anh chớ nói đùa
Sợ làm áo mỏng lạnh đêm mưa
Xôn xao em mắt sầu cô quạnh
Ngại phút trao tình khơi vết xưa
Thôi thế thì thôi chẳng gắng chờ
Mai về gác núi tụng kinh thơ
Bên khung nguyệt lạnh vò trang giấy
Có thật dòng tâm đã hững hờ ?
PHÙNG QUÂN
Gửi ý kiến của bạn