Sài Gòn bảy màu
nếu anh có hỏi:
tóc rừng mây đuổi gió phương nao?
mắt bồ câu ngủ đậu nơi nào?
thời niên thiếu nhớ điều chi thắm thiết?
tím, chàm, lam, lục, vàng, cam, đỏ?
thì em sẽ ngỏ:
tóc rừng mây dạo phố phương xa
mắt bồ câu bỏ lại quê nhà
thời niên thiếu gói tròn trong nón lá
đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím
sao anh vẫn đi tìm:
những chiếc áo dài trắng bay trong gió
vào những chiều tan học nắng còn vương
những bước chân son gõ nhẹ mặt đường
đau lòng phố khi mắt nhìn hướng khác
bởi em hay thích hát:
lời tung tăng chim sẻ giỡn chơi mùa
rớt lá me khô theo nhịp gió luôn khua
chiều thứ sáu đuổi bắt hoài mơ mộng
giữa những ngón tay vẫn còn dính phấn
chắc anh không ân hận:
những ngày xưa lêu lổng
chạy loanh quanh làm bạn với Sài Gòn
đọc sách lề đường, dòm con gái lông nhông
ly nước mía giữa trưa mát rượi
thôi em chẳng chờ đợi:
một lá thơ yêu dấu
trao vội vàng rớt mất tuổi thơ ngây
còn ham ăn hàng, vẫn ưa thích nhảy dây
tập giấy trắng hồn nhiên mở lại
Trần Thụ Ân
(Từ Sài Gòn nhỏ nhớ về Sài Gòn lớn, 07.2002)
https://www.youtube.com/watch?v=1TBqgDCJXRk
Gửi ý kiến của bạn