ỐM... - Tuệ Kiên

13 Tháng Giêng 201812:00 SA(Xem: 5452)


winter_0-content


Ốm…

 

Bước ra vườn sau chỉ một thoáng thôi,

Một sáng mùa Đông nắng đẹp tuyệt vời.

Tối đến, thân tôi bất an, thay đổi,

Ôi thiên nhiên và những áng mây trời!

 

Tôi đã ốm, như cỏ vàng run ry,

Nắng có hồng, lạnh vẫn lạnh mùa Đông.

Chợt sót thương những người sống không nhà,

Thiếu ánh lửa sưởi ấm ngày buốt giá.

 

Anh là ai mà sống đời nghiệt ngã?

Tôi là ai mà cũng lạnh buốt da?

Anh và tôi đều trải nghiệm sinh, già,

Sẽ về đâu? Bước đường trần muôn ngả?

 

Dẫu thế nào, mình đã cảm thông nhau,

Cứ sống vui, dù gánh bao phiền não.

Chót sinh ra trong biển khổ cõi người,

Hãy đón nhận, ngồi tĩnh tâm và thở…

 

Tuệ Kiên

Jan 12, 2018

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen