ĐỈNH TRỜI HƯ KHÔNG
Lên non hái nụ hư không
Mây che đỉnh núi , nắng trông nẻo về
Thị thành xuôi ngược là quê
Hay trên Thiên đỉnh, vượt mê ấy nhà
Lâm râm, chiều giọt mưa sa
Rơi trên lũng rộng , mái nhà rêu phong
Qua đây rũ sạch bụi hồng
Thả trôi tứ đại, thoát vòng trần ai
Trăm năm thoáng một dấu hài
Bước sang bỉ ngạn, liên đài hóa thân
Cõi hà sa ấy cũng gần
Đốt lò hương cũ, hồng trần ghé chơi …
YÊN THƯ
Gửi ý kiến của bạn