Thế nhân ơi!
Tất cả rồi sẽ trở về không,
Một thoáng an vui lúc tuổi hồng.
Dấu chân trên cát tan theo sóng,
Ta bà biển khổ vẫn mênh mông!
Nhìn lại thân ta lòng quặn đau,
Thời gian trôi như nước qua cầu.
Vô thường sẽ đến, nhìn sâu nhé,
Ngoảnh lại soi gương tóc bạc mầu…
Đời người đâu khác giấc chiêm bao,
Nghiệp cứ theo ta đến kiếp nào.
Sinh, tử, tử, sinh luân hồi khổ,
Trái tim vụng dại cứ xôn xao.
Từ đâu ái dục vẫn len vào,
Phá ngay nếp sống vốn thanh cao.
Tham lam, sân hận xô nhau tới,
Dìu ta mộng mị bước lao đao
Nếu sớm biết tu theo lời Phật,
Được, thua, còn, mất vẫn bình chân.
Dại, khôn, nếp sống như cuồng vội,
Thành công, thất bại học hoài thôi.
Giữ tâm hiền thiện không hư dối,
Nụ cười tươi tằn nở trên môi.
Khoan dung, từ ái trong hành xử,
Tìm cầu giải thoát thế nhân ơi!
Tuệ Kiên