NHỚ LẠI NHỮNG NGÀY KHÔNG
Qua bao mùa biển động
Xa cách những mùa Đông
Năm nay về tuyết mỏng
Chốn cũ lòng rêu phong.
Mênh mang hồn cảm khái
Mới đó mà bao Đông
Tạ Ơn người biển rộng
Cưu mang đời lưu vong.
Rừng bây giờ đã khép
Đàn ngỗng đã sang sông
Mùa thu vàng đã chết
Lòng sao còn mông lung !
Không chừng ta đã khác
Nhớ quên lời lưu vong
Nghìn trùng nuôi cánh hạc
Tóc bạc gì trông mong !
Mai ta về biển rộng
Tuyết đưa chân cánh đồng
Lòng chùng mây xám mỏng
Tuyết rơi đầy tay không.
PHÙNG QUÂN
Gửi ý kiến của bạn