Về không
Lá vàng rơi mỗi mùa thu,
Người đi một sáng sương mù.
Ai mải rong chơi cõi mộng,
Quên đời chung cuộc về không.
Sáng nay ngồi nghe tin dữ,
Thiên tai bão, lửa rực hồng.
Cuối trời, nơi đâu hạnh phúc?
Sao chẳng quay về chân tâm,
Tuệ Kiên
Gửi ý kiến của bạn