NGHE TIẾNG NGHÌN NĂM
Nghe tiếng nghìn năm bỗng thấy ta
Ngày về xa quá giấc Kinh Kha
Nửa gánh gươm đàn pha mái tóc
Từng ngày lưu lạc cứ dần qua.
Nghe tiếng nghìn năm giọng nói em
Lời còn chan chứa tuổi hoa niên
Mai kia dẫu thế nào chăng nữa
Tay gối tình xanh trọn nỗi niềm.
Nghe tiếng nghìn năm vẫn thấy như
Hồn còn e ấp buổi sương thu
Giờ đây em biết làm sao nữa
Giở lại tìm nhau trong cánh thư.
Nghe tiếng nghìn năm bỗng xót xa
Tưởng chừng ai đó bước chân qua
Giờ đây anh biết làm sao nữa
Đã kẻ bên đường lót chiếu hoa.
Nghe tiếng nghìn năm bỗng thấy như
Tình nào chưa nói lúc tương tư
Giờ đây anh biết làm sao nữa
Giữ lại đời nhau một cõi hư.
PHÙNG QUÂN
Gửi ý kiến của bạn