Đã lỡ
Nhìn chiếc lá thu rơi,
Bỗng nghĩ đến kiếp người.
Tiêu hao từng ngày tháng,
Sao nỗi buồn chưa vơi?
Thu năm nay lại về,
Cõi lòng vẫn tái tê
Xa em yêu từ đó,
Cô gái hiền chân quê…
Từ khi bước lên tầu,
Vượt biển, mình xa nhau.
Tim em đang thổn thức,
Mắt anh cay lệ sầu…
Mắt hướng về quê hương,
Nghe lòng bao nhớ thương.
Em hẩm hiu cuộc sống,
Anh lê gót tha phương.
Nổi trôi chốn bụi hồng,
Anh vẫn ngóng cùng trông.
Trong cơn say đại mộng.
Biển khổ vẫn mênh mông.
Em cứ đi lấy chồng,
Anh vô cùng cảm thông.
Duyên phu thê đã lỡ,
Tưởng có lại thành không…
Tuệ Kiên
Gửi ý kiến của bạn