SỢI TÓC BẠC HẠNH PHÚC
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Để em bao tuổi mãi là còn xuân
Oái oăm sinh tử không gần
Nên đành sống kiếp hồng quần đa mang
Bao lần trốn chạy sang ngang
Ẩn cư sao cứ ngỡ ngàng phân vân
Người thì cây quế đầu sân
Riêng em vẫn mãi trăng ngần đầu non
Mai kia quế có héo hon
Sợ đây em vẫn mỏi mòn tuổi xuân
Nếu là duyên nợ ba sinh
Xin cho đầu bạc bóng hình cùng nhau
Mong con tạo chớ cơ cầu!
PHÙNG QUÂN
▫ Cảm hứng khởi đi từ cuốn phim “The Age of Adaline” (2015): Câu chuyện một thiếu phụ, sinh vào đầu thế kỷ XX, gặp một tai nạn giao thông và sau biến cố ấy, như một phép lạ mầu nhiệm, đã biến nàng thành trẻ mãi không già…Thế mới biết hạnh phúc thế gian tìm kiếm, không chỉ luôn đơn thuần là những ước muốn trước mắt, về một tình yêu cuồng nhiệt của tuổi thanh xuân, mà còn chính là cần phải được kinh qua, trải nghiệm tất cả nỗi sung sướng lẫn ngọt bùi, được đi suốt cùng người bạn đời, đến hết tuổi già, trong kiếp nhân sinh.
Một hôm nhìn trong
gương, nàng Adaline chợt tình cờ khám phá trên mái tóc mình, một sợi tóc vừa chớm
điểm sương. Ngỡ ngàng vì quá sung
sướng, Adaline đã thật sự hồi sinh khi biết rằng từ nay nàng sẽ thôi trẻ mãi
không già.
Nếu được hỏi, hãy chọn cho riêng mình, một tên gọi nào khác cho cuốn phim The Age of Adaline, thì có lẽ đó sẽ là “Sợi Tóc Bạc Hạnh Phúc” – A Gray Hair of Happiness, thêm vào câu chuyện đó, như một thứ triết lý chân hạnh phúc về nhân sinh.
PQ
https://www.youtube.com/watch?v=clbSd2JzAqc