Sau lưng tháng chín
Sau lưng tháng chín, cây thôi hát
Lá dấu trên môi khúc nhớ rừng
In sâu vết cắt chia bóng mát
Điểm từng viên sỏi nắng rưng rưng
Sau lưng tháng chín, mây chợt khóc
Mềm lòng đất nứt nẻ reo vui
Những hạt nước tròn lăn trên nóc
Ngôi nhà trái đất mát lại thôi
Sau lưng tháng chín, chim bay mất
Chỗ trống trên không trống thật rồi
Những cơn gió cuốn lên chất ngất
Bụi đường rõ nét thời gian trôi
Sau lưng tháng chín, xa tháng tám
Ba mươi ngày thành đêm ba mươi
Nhớ một thời tươi màu hoa nắng
Nhớ một thời chơi với mắt trời
Sau lưng tháng chín, đôi chân mỏi
Tháng mười cười phía trước gọi mời
Bước từng bước nhỏ đưa tay vói
Tháng nào là tháng ở cùng tôi?
Trần Thụ Ân
(10/2015)
Gửi ý kiến của bạn