CÁI NGHIỆP THI NHÂN - Xuân Mai

03 Tháng Mười Một 201412:00 SA(Xem: 58446)



nuatrang-content
CÁI NGHIỆP THI NHÂN


Đất trời vốn tự vô ngôn
Nảy sinh ra hết cội nguồn thế gian
Mặc cho thế sự đa đoan
Thương yêu giận ghét oán hờn chấp nhơ

Trời buồn trời đổ nắng mưa
Gió mây vần vũ thi đua với người
Biến thiên vạn hóa xoay dời
Cái vòng định mệnh khơi khơi bước vào

Xưa nay đất thấp trời cao
Mặc ai ta thán Trời nào nói chi
Đất sao Đất cũng nhu mì
Mặc cho trời khiến sự gì cũng xong!

Quả là trời thích chơi ngông
Nặn ngay một gã vô công rỗi nghề
Là chàng Thi Sĩ chân quê
Đi mây về gió mộng kề gối chăn

Ngao du sơn thủy cung Hằng
Tiêu dao tuế nguyệt tháng năm mộng đầy
Đời như men rượu mê say
Thương yêu vọng tưởng hồn ngây ngất hồn

Đất trời vô ngã vô ngôn
Để chàng thi sĩ văn chương vẽ vời
Vén mây mở cửa nhìn trời
Sinh tình đối cảnh gọi mời tao nhân
 
Bút thiêng thảo một khúc ngâm
Cầm Kỳ Thi Họa tâm đồng khúc ca
Có thơ trời đất thăng hoa
Câu Kinh Ý Kệ chan hòa yêu thương

Tay tiên đón gió mười phương
Thơ thần rượu thánh hương thơm đất trời
Hồn thơ bay khắp muôn nơi
Bước chân lãng tử gót vời thang mây

Hằng Nga Chú Cuội mê say
Cung trăng đàn địch tháng ngày hát ca
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Núi bao nhiêu tuổi gọi là núi non?

Mộng chàng thi sĩ cỏn con
Thơ thần múa bút làm con Ông Trời!
Kết mây thảo nét hoa cuời
Thiên Kinh vạn quyển Đất Trời an nhiên

Xếp chân tự tại tham thiền
Mặc cho mưa gió đảo điên với đời
Thiên đường địa ngục ai khơi?
Thương yêu giận ghét cuộc đời Sắc Không

Mặc ai cá chậu chim lồng
Biển sông sóng vỗ núi rừng bao la
Thiên thu một bóng trăng ngà
Cái vòng định mệnh theo ta bóng hình

Túi khôn tiềm ẩn sinh linh
 Phong tình cổ lụy Tiên Sinh mới là
Đường đường một đấng tài hoa
Ức Trai Thi Tập tinh hoa tỏ tường

Lọ là thước ngọc vàng khuôn
Tản Đà, Nguyễn Khuyến, Xuân Hương,Thị Mầu
Trời bày bãi bể nương dâu
Để Cao Bá Quát u sầu mà chi?

Thế nhân nghiệp dĩ thịnh suy
Công danh phú quý quyền uy chẳng màng
Nhân Tông Điểu Ngự Giác Hoàng
Lâu đài điện ngọc chuyển sang Thánh hiền

Thói đời sao lắm đảo điên
Trượng Phu chính khí bút nghiên lẽ thường
Văn chương đạo lý khơi nguồn
Túi thơ bầu rượu vân sương hải hồ

Truyền tâm cảm ý qua thơ
Đêm trăng vọng nguyệt cuộc cờ, ly bôi
Thi Ca bàng bạc Đất Trời
Lòng Không mộng lớn chí ngời anh minh

Thi nhân vốn giống nòi tình
Lộc Trời ban phát, nghiệp mình trả vay
 Xưa là Tiên Thánh cung mây
Vẩn vơ nên mới bị đày trần gian

Sợi tình duyên nghiệp đa mang
Ai đem tơ buộc lòng chàng thi nhân?
Xuân hồng mộng đẹp ái ân
Ý thiền cao viễn thánh nhân độ người

Làm cho cuộc sống tốt tươi
Phong hoa tuyết nguyệt điểm tươi sắc màu
Mặc ai lý giải thâm sâu
Đạo Trời Đất ở trong bầu thế gian
 
Để cho nguyệt tận đêm tàn
Hồn chàng thi sĩ mênh mang tự tình
Cuộc đời trong Cõi nhân sinh
Khổ đau hạnh phúc hoại hình sắc không

Con đường vũ trụ mênh mông
Áng mây ngũ sắc cuộn vòng Càn Khôn
Đất Trời vô ngã vô ngôn
Ai tô vẻ đẹp hoàng hôn ráng chiều

Bình minh rạng rỡ tin yêu
Như hoa gấm dệt sắc mầu nguyên khai
Đường mây nói chuyện giông dài
Sông trăng uống rượu mộng ngoài đêm mơ

Trích Tiên nghiệp dĩ là thơ
Tố Như, Nguyễn Trãi kẻ thờ người tôn.
Nhập thần ngất ngưởng linh sơn
Đài Nghiên Tháp Bút thơ tuôn nền trời

Khi buồn Thơ lại ghé chơi
Hỏi thăm cớ sự cho vơi nỗi niềm
Thi Ca tải đạo thánh hiền.
Khai tâm, bút họa tay Tiên hoạ vần

Ơ hay! Mộng giả thành Chân
Hồn thơ Ý Đạo như gần như xa
Chân mây mặt nước chan hoà
Chim muông vạn vật cỏ hoa hòa đồng

 Trời đày một gã chơi ngông
Là chàng thi sĩ tơ lòng vấn vương
Chơi thơ giữa chốn đoạn trường


Xuân Mai



Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen