CHIỀU HÔM LỠ CHUYẾN
Lỡ chuyến chiều hôm bỗng nhớ người
Mãi đùa theo những cánh sao rơi
Tưởng rằng có lúc tim ai vỡ
Mới ngỡ tim mình cũng vỡ thôi!
Một sớm em nghe gió lạnh lùng
Giật mình xao xuyến những ngày không
Có cơn gió lạnh lùa qua áo
Giục khách si tình trên bến sông.
Biền biệt rồi như bóng nhạn qua
Trăm năm chưa khuất bóng quê nhà
Mai sau biết có ai còn gặp?
Người cũ trên đường tóc điểm hoa.
Thấp thoáng ngoài kia lại lá vàng,
Dặn dò thêm kẻo lỡ hành trang:
“Mỗi khi gió lạnh, choàng thêm áo
Đò chiều sông rộng sóng mênh mang.”
PHÙNG QUÂN
Gửi ý kiến của bạn