Cảm niệm mùa Đông
Sáng dậy sớm, thấy vườn sau đất rộng,
Lá cờ vàng đang lộng gió tung bay.
Cây rụng lá, thân gầy như run rẩy,
Vẫn mùa Đông, trời Texas ửng hồng.
Trên ngọn cao, hai tổ chồn lay động,
Cành mềm kia có chịu nổi gió Đông?
Muôn loài khổ, giữa thiên nhiên biến đổi,
Có hay không, một chút niềm cảm thông?
Lũ côn trùng đã im tiếng từ lâu,
Dưới đất sâu, chúng rủ nhau ẩn náu.
Lũ chim kia cũng bay xa trốn lạnh,
Chờ Đông qua rồi chúng lại bay về.
Mình nệm ấm, chăn êm, thương nhân thế,
Kẻ không nhà, sao kham nổi gió Đông?
Những bản làng heo hút trên núi rừng,
Trời lạnh lắm, gió buốt da, tâm động.
Nguyện trời đất cho mùa Đông chóng qua,
Cho chúng sanh muôn loài thôi khốn khó.
Vì tất cả, tưởng như là xa lạ,
Song đều là quyến thuộc của chúng ta...
Tuệ Kiên
Gửi ý kiến của bạn