Vàm Cống
một sớm về quê ngang khúc sông
nghe trong lòng ấm nước mênh mông
con phà trăm tuổi không người đứng
Vàm Cống phù sa nước một dòng
đã tưởng quên nhau, nước với người
những ngày thơ ấu nước người chơi
nước luôn tuôn chảy sao còn đó
người đứng trầm tư mất hút rồi
người đã đi quanh khắp nước người
nước còn ở lại chở đầy vơi
bao giờ cầu bắc qua vàm đó
người lại về nghe tiếng nước trôi
Vàm Cống, 20/08/1994
Trần Thụ Ân
Gửi ý kiến của bạn