ĐỘNG ĐẤT, CHIẾN TRANH - thơ Tuệ Kiên

13 Tháng Hai 20233:57 CH(Xem: 483)

me_buon

Động đất, chiến tranh

Thức dậy, sáng mùa Đông,
Cây nằm im bất động.
Gió thở nhẹ như ru,
Giữa trời cao, đất rộng.

Vẫn sống trong cảnh mộng,
Xuân, Hạ rồi Thu, Đông.
Vạn pháp luôn thay đổi,
Nơi đây cõi bụi hồng.

Vừa qua trận động đất,
Thổ Nhĩ Kỳ, Syria.
Mấy chục ngàn người mất,
Phải chăng vì cộng nghiệp?

Nhìn cảnh tượng đau lòng,
Dưới dinh thự đổ nát,
Bao xác người thảm thương.
Đời đắng cay, tan nát...

Những đứa trẻ được cứu,
Ngơ ngác nhìn xung quanh.
Cha Mẹ đâu còn nữa,
Đời côi cút, mong manh.

Chưa hết, còn chiến tranh,
Hai bên cùng đổ máu.
Ukraine tan tành,
Tìm nơi đâu ẩn náu.

Ấy cũng vì lòng người,
Quá tham độc, sân, si.
Không cho nhau nụ cười,
Tâm chẳng chút tư bi.

Vào phòng thờ lạy Phật,
Hồi hướng đến tất cả.
Thương yêu cho vơi khổ,
Tu hành để độ tha.

Niệm Phật hiệu Di Đà,
Cầu thế giới nạn qua.
Thương lẫn nhau, quyến thuộc,
Trong biển khổ ta bà...

Tuệ Kiên
G.P. Feb 12, 2023
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen