Sài Gòn, Tháng Giêng, 1970
Buổi trưa chạy ra Viễn Đông uống ly nước mía
Thấy rất rõ ràng bầu trời góc trái hãy còn xanh
Rủ rê đám chim én tới nóc chùa Chà hóng gió
Đâu biết mùa Xuân cần pha thêm chút nắng hanh
Gió thổi quá nhanh rồ ga mà chưa kịp bắt
Con mắt không chớp ngó láo ngó liên hướng ngày mai
Bỏ lại sau lưng tuổi thơ chơi đùa chưa đã
Nghỉ mệt một hồi rồi lại quảy mơ ước lên vai
Nội chiến giữa Bắc và Nam nên không biết mệt
Trận đánh ngoài Trung tràn vào Sài Gòn theo ngỏ đài phát thanh
Có khi bằng lối xuống đường của đám sinh viên mới lớn
Ngửi lựu đạn cay mà hớn hả chạy loanh quanh
Tiếng rao tàu hủ băng ngang giấc ngủ trưa nực nội
Bỏ lại bên tai ngọt lịm mùi nước đường gừng
Nằm đổ mồ hôi đợi chiều gió đổi
Ngán ngẫm cuộc người đánh giặc trăm năm
Nó ở Hậu Giang lên mướn nhà ở quận năm đi học
Mỗi ngày mấy bận đạp xe qua dốc cầu chữ Y
Buổi tối giậy kèm kiếm tiền khó nhọc
Nhịn đói nhiều phen quên mất mùa thi
Cô ở Lê Thánh Tôn chổ gần Tòa Đô Chánh
Học lớp Đệ Tam và thích mặc áo đầm
Ấy vậy mà hai người trở thành thân thiết
Chỉ là bạn thôi cũng đủ tung tăng
Sài Gòn, Tháng Giêng, 1970
Ăn Tết vừa xong phải bỏ đi rồi
Đi thật xa để nhìn quê hương cho rõ
Và thấy trong người có mấy thằng tôi.
Trần Thụ Ân
(1/2023)