CHUYỂN HÓA - thơ Tuệ Kiên

30 Tháng Mười Hai 20219:21 CH(Xem: 1006)
BuddLotus-content

Chuyển hóa…

Tử thần như dòng thác lũ,
Cuốn phăng tất cả sinh linh.
Ngẫm đời ngắn ngủi, phù du,
Sót sa nghĩ về tử sinh …

Thời gian cứ âm thầm trôi,
Sẽ không bao giờ dừng lại.
Ai mong sống lâu, trẻ mãi,
Giật mình hương sắc tàn phai.

Luân hồi, từ thân tiền kiếp,
Nhập rồi mới thấy khó ra.
Ngán thay cái vòng sinh tử,
Sợ thay ái nhiễm ta bà.

Tạo nghiệp nếu vui trả nghiệp,
Hết nghiệp tự tại ra đi.
Trần gian là nơi chuyển hóa,
Cho lòng bát ngát từ bi…

Ta đi chỉ có một mình,
Không còn chào đón bình minh.
Hoàng hôn xuống bên bờ suối,
Đàn chim tung cánh lưng trời.

Đời đắng cay, đừng cố níu,
Quên mau tâm sự buồn vui.
Đừng để lệ rơi tiếc nuối
Là nhân đau khổ luân hồi....

Tuệ Kiên


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen