Thân ta…
Giũa biển cả mênh mông,
Con thuyền như chiếc lá.
Bao nguy biến chập chùng,
Thân mạng người, số không.
Giũa sa mạc hoang vu,
Cát bụi tung mịt mù.
Nhân mạng như giọt nước,
Bốc hơi vào hư không.
Giữa vũ trụ vô cùng,
Thấy thân ta bé nhỏ.
Như hạt cát ven sông,
Như con giun, cọng cỏ.
Ta nhìn ta bồi hồi,
Cô đơn như chiếc lá.
Lững lờ như bèo trôi,
Có gì là bản ngã?
Giàu sang sẽ tay trắng,
Danh tiếng sẽ vào quên.
Còn gì để tự mãn?
Khi mộ sâu ngủ yên.
Ta phàm phu tội lỗi,
Muôn kiếp phải luân hồi.
Có duyên nghe lời Phật,
Bơi ngược dòng sông trôi…
Tuệ Kiên
Gửi ý kiến của bạn