Chiến tranh là một thảm họa cho nhân loại, nhưng từ bao ngàn năm nay con người vẫn chưa thể chấm dứt được chiến tranh, chỉ vì lòng kiêu mạn tham lam của một số người cầm quyền. Chúng ta thường nghĩ đến chiến tranh như một sự tranh tài đấu sức giữa hai phe, nhưng trên thực tế dù thắng bại có về phe nào, những mất mát nặng nề, những thảm cảnh cho người dân không có gì có thể chuộc lại hay biện minh cho được. Đàng sau những đằng đằng sát khí, những tự hào dân tộc là những mảnh đời tan nát, những thân phận bọt bèo bị cuốn trôi theo cơn bão dữ. Dù thế nào, chúng ta hãy bỏ lại đàng sau những hận thù quá khứ để chỉ nhìn đến khía cạnh nhân bản của những người dân trong đất nước chiến tranh, bởi vì dù ở bất cứ phe nào, họ cũng chỉ là những nạn nhân của một hoàn cảnh bất khả kháng.
Trên một khía cạnh, Nhật Bản dưới thời thế chiến thứ hai là kẻ xâm lăng, nhưng trên khía cạnh khác, người dân Nhật phải hứng chịu những tang tóc đau thương như bất cứ một dân tộc nào khác. Bài nhạc phổ thơ sau đây đã nói lên điều đó.
NB
Xanh thẫm
Lặng lẽ tuyết nhuộm bầu trời
Đóng băng sóng dữ giữa lòng biển khơi
Lặng lẽ tuyết nhuộm bầu trời
Ru anh và biển ngủ vùi dưới sâu
Kiếp người! Mong manh làm sao!
Cánh hoa tím dại rách nhầu trên tay
Ít ra ước nguyện đong đầy
Đóa hồng Đông nở lòng này, biển xanh
Đôi chân già yếu quẩn quanh
Một mình ngó biển lạnh tanh cõi lòng
Con giờ chết trước biệt tăm
Nỗi niềm bất hạnh cũng đành thứ tha
Nhưng sao sầu não không qua
Mỗi ngày ôm ấp xót xa kiếp người
Ngày xưa cõng con đi chơi
Bây giờ hơi ấm đã rời đôi vai
Tuyết trên xanh thẫm biển khơi
Như bảo ta khóc cõi đời hợp tan
Nằm trên bãi biển cát vàng
Lắng nghe tiếng biển ầm vang vọng về
“ Hãy chờ nơi đó con nhe!
Chẳng bao lâu nữa ta về mà thôi”
Lặng lẽ tuyết nhuộm bầu trời
Đóng băng sóng dữ giữa lòng biển khơi
Lặng lẽ tuyết nhuộm bầu trời
Ru anh và biển ngủ vùi dưới sâu
Trần Thụ Ân
(7/2017)
群青 (1981)
作詞/作曲: 谷村新司
空を染めてゆく この雪が静かに
海に積りて 波を凍らせる
空を染めてゆく この雪が静かに
海を眠らせ 貴方を眠らせる
手折れば散る 薄紫の
野辺に咲きたる 一輪の
花に似て儚なきは人の命か
せめて海に散れ 想いが届かば
せめて海に咲け 心の冬薔薇
老いた足どりで 想いを巡らせ
海に向いて 一人立たずめば
我より先に逝く 不幸は許せど
残りて哀しみを 抱く身のつらさよ
君を背おい 歩いた日の
ぬくもり背中に 消えかけて
泣けと如く群青の海に降る雪
砂に腹這いて 海の声を聞く
待っていておくれ もうすぐ還るよ
空を染めてゆく この雪が静かに
海に積りて 波を凍らせる
空を染めてゆく この雪が静かに
海を眠らせて 貴方を眠らせる
GUNJOU (1981)
Sakushi/Sakkyoku: Tanimura Shinji
Sora wo somete yuku kono yuki ga shizuka ni
Umi ni tsumorite nami wo kooraseru
Sora wo somete yuku kono yuki ga shizuka ni
Umi wo nemurase anata wo nemuraseru
Tadoreba chiru usumurasaki no
Nobe ni sakitaru ichirin no
Hana ni nite hakanaki wa hito no inochi ka
Semete umi ni chire omoi ga todokaba
Semete umi ni sake kokoro no fuyu soubi
Oita ashidori de omoi wo megurase
Umi ni mukaite hitori tatazumeba
Ware yori saki ni yuku fukou wa yurusedo
Nokorite kanashimi wo dakumino tsurasa yo
Kimi wo seoi aruita hi no
Nukumori senaka ni kie kakete
Nake to gotoku gunjou no umi ni furu yuki
Suna ni harabaite umi no koe wo kiku
Matte ite okure mou sugu kaeru yo
Sora wo somete yuku kono yuki ga shizuka ni
Umi ni tsumorite nami wo kooraseru
Sora wo somete yuku kono yuki ga shizuka ni
Umi wo nemurasete anata wo nemuraseru
https://www.youtube.com/watch?v=svVsV6hUqd4