TIẾNG DÂN - Tuệ Kiên

14 Tháng Giêng 201712:00 SA(Xem: 21214)



nguoi_ngheo_vn-content



Tiếng dân

 

Lòng chạnh nhớ về quê hương xa thẳm,

Ngày cuối năm heo hắt ánh đèn khuya.

Bên hè phố kẻ không nhà tạm trú,

Đói, lạnh run co quắp gió đông về.

 

Trời chưa lên, vội vã tỉnh cơn mê,

Nhìn dáo dác xung quanh người đông quá.

Họ ngược xuôi tất tả gánh hàng rong,

Rao lanh lảnh, sáng tinh sương, lạnh giá..

 

Một bức tranh làm nghẹn ngào thương quá,

Cảnh đói nghèo tràn ngập khắp phố phường.

Ai tận mắt thấy mà căm, mà tiếc,

Việt Nam ơi! Tội nghiệp quá hỡi Trời!

 

Năm sắp hết, mà đời còn chất ngất,

Nỗi đau này sao còn mãi không nguôi.

Ai là người mãi hoài yêu quê Mẹ,

Hãy ra tay cứu khổ, cứu muôn người…

 

Kẻ tha phương đang trong mùa Đông giá,

Gió Bắc về tuyết trắng xóa ngoài sân.

Bên lò sưởi than hồng thêm ấm áp,

Nhưng sao lòng vẫn hoài nhớ cố nhân.

 

Những người thân còn ở lại xa gần,

Chung cộng nghiệp nổi trôi theo vận nước.

Sài Gòn ơi! Đâu có còn như trước,

Hòn ngọc viễn Đông một thuở huy hoàng.

 

Giờ đã mất, đã im tiếng nói,

Tiếng người dân u uất cảnh lầm than.

Ai có thấu cho dân tình khốn khó,

Sống mà như đã chết giữa cơ hàn…

 

Tuê Kiên



Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen