Biển mẹ
Còn đâu nữa thềm san hô trắng nuốt
Cá tung tăng từng bơi lượn vào ra
Nước trong xanh tảo mềm mại mượt mà
Nghêu sò ốc ẩn mình trong cát
Biển hào phóng với muôn đàn cá lượn
Dòng hải lưu xuôi bắc lại về nam
Biển mẹ nuôi con đã mấy ngàn năm
Thuyền biết ra khơi từ thuở Lạc Hồng
Chừ cát trắng rì rầm con sóng vỗ
Tiếng hờn oan than khóc của đại dương
Bởi vì đâu biển hoang vắng mênh mông
Đâu những con thuyền buông lưới của ngư dân
Biển mẹ đau quằn quại tiếng sóng gầm
Bên đàn con trên bờ vực hưng vong
Gió vi vu thầm gọi giữa hàng dương
Như trối trăn như nhắn nhủ đàn con
Quỳnh Chi
(20/5/2016)
Mưa đêm
Vườn khuya mưa khẽ rì rào
Nghe như sóng vỗ rạt rào trong đêm
Mưa mang theo vạn nỗi niềm
Gieo trong từng giọt mưa đêm thì thầm
Nghe mưa cành lá
mủi lòng
Đầm đìa giọt lệ
khóc cùng mưa đêm
Lũ côn trùng bỗng
lặng thinh
Dưới vòm lá tiếng
chim quyên sụt sùi
Mưa triền miên xót thương đời
Ai người nghe tiếng mưa rơi chạnh buồn
Quỳnh Chi
(13/6/2016)
(13/6/2016)
Gửi ý kiến của bạn