NGẪU HỨNG
Uống hết ly rượu cuối cùng này
Tôi quay về với mình tôi trên phố
Tàn cây thân quen chụm đầu đứng ngó
Tôi loay hoay tìm
Một chút hương ngày xưa.
Lâng lâng tìm một chút mộng mơ
Lải nhải những câu thơ, nhờ em mà tôi có được
Những câu thơ đọc lên nghe rất ngượng
Vì tình yêu cũng như em
Đã xa thật xa
Tôi quay về ghế đá giữa vườn hoa
Hát những bài ca, ngày xưa vẫn hát
Nhưng chỉ khác không bao giờ im bặt
Tôi rùng mình
Tưởng tượng đang ở giữa vực sâu.
Chao ơi, bây giờ ở tận đâu đâu
Tôi còn không, một nơi gửi lòng thương nhớ
Hay như bữa tiệc mà tôi vừa được dự
Ly cuối cùng
Tan tác, khách lìa nhau.
Uống làm sao
Cho hết rượu trần gian
Cho lòng mình lãng quên tình yêu cũ
Tình cũ bây giờ phiêu bạt u minh
Hồn nát vụn dưới chân người thuở trước.
Mềm môi, tôi lục lại những lời tôi đã nói
Tôi yêu em
Như góc lạnh giữa đêm, vuốt mặt làm hồn tôi tỉnh lại
Tình yêu, à ơi, có còn để mà mơ.
Rượu rất cay
Dịu dần bởi những câu thơ
Như nhờ yêu em, dù yêu một mình
Tôi vẫn đứng yên dù đời bao ngăn trở.
Cám ơn em
Dù cuối cùng cũng là gẫy đổ
Nhưng vết hằn qua tim như sợi dây
Tôi bám víu
Sống nốt đời phải sống.
CHÂN LINH TRANG
2002