LẠC BƯỚC CHÂN BON
Còn đây nếp áo trần duyên
Xin so lại phím tơ huyền tìm khuây
Đã rằng trong cuộc tỉnh say
Mà sao mộng mị cũng bày hợp tan
Bồng bềnh một lá thuyền nan
Mênh mông khói sóng ngút ngàn về đâu
Rưng rưng chín đỏ trái sầu
Nợ em thơ viết thành câu dại cuồng
Ngựa hồng lạc bước chân bon
Chênh vênh triền thác vẫn còn ngẩn ngơ
Trăm năm cũng thể dại khờ
Vết kia nhung lụa thẫn thờ ngàn năm.
PHÙNG QUÂN
Gửi ý kiến của bạn