Phẩm Đạo/ Tạp Lục/ Địa Ngục 273-319

18 Tháng Tư 20213:14 CH(Xem: 1352)


Niem Phat ADiDa


20. Phẩm Đạo (MAGGAVAGGO)

---o0o---

    
  273. Đạo nào hơn Bát Chánh đây

Lý nào bằng Tứ Đế tày lý chân

Dục ly, không pháp nào hơn

Phật Đà năm mắt (1), bậc trên Thánh Hiền

 

 274.  Duy đường Chánh Đạo (2) đương nhiên

Làm cho tri kiến một niềm tịnh thanh

Nếu theo đường ấy trì hành

Ma quân mê loạn, đoạn nhanh não phiền

 

275. Tu theo Chánh Đạo tự nhiên

Khổ đau đoạn tận, chướng duyên còn gì

Con đường Ta chỉ, gắng đi

Trí tâm rộng mở, sân, si diệt tàn

 

276.  Hãy mau giác ngộ mọi đàng

Như Lai đã chỉ rõ ràng đường đi

Siêng năng thiền định, hành trì

Ác Ma sẽ chẳng trói ghì được đâu

 

277.  Tuệ kia soi sáng thâm sâu

Lẽ vô thường thấy đâu đâu cũng là

Khổ đau do đó lià xa

Con đường thanh tịnh cứu ta thoát nàn

 

(1)   Năm mắt: nhục nhãn, thiên nhãn, huệ nhãn, Phật nhãn và nhất thế chí nhãn

(2)   Chánh đạo gồm Tứ Đế, Bát Chánh Đạo, Niết Bàn

278.  Tuệ kia soi sáng ngút ngàn

Thấy đau khổ đã lan tràn khắp nơi

Khổ đau nhàm chán quá rồi

Con đường thanh tịnh đón mời người tu

 

 279. Tuệ kia soi sáng thâm u

Thấy rằng các pháp đều vô ngã rồi

Khổ đau cũng phải lìa thôi

Con đường thanh tịnh đón mời người tu

 

280. Khi cần chẳng nỗ lực ư

Lúc còn cường tráng lại nhu nhược, lười

Để cho ý chí ngủ vùi

Làm sao ngộ đạo cho đời tiến thăng

 

281. Giữ gìn khẩu nghiệp, nói năng

Giữ thân, chớ để ác tâm xúi làm

Giữ tâm tư, khéo hộ phòng

Giữ ba nghiệp tịnh, đạo dòng Thánh nhân

 

282. Tu thiền thời trí tuệ tăng

Bỏ thiền, trí tuệ cầm bằng tiêu tan

Hiểu tường hai lẽ mất, còn

Dốc lòng tu tập, viên tròn huệ năng

 

283. Đốn rừng dục, giữ cây ngay

Dục kia sinh sợ hãi này chứ đâu

Đốn rừng ái dục sạch lầu

Tỷ Kheo tịch tịnh, dứt sầu, sạch tâm

284. Dây tình trai gái còn vương

Vẫn chưa dứt được ý, tâm buộc ràng

Dây tình tâm, ý  buộc ràng

Bò con, vú mẹ, khôn đàng cách ly

 

285. Tự mình dứt ái dục đi

Như tay bẻ nhánh sen thì vào thu

Đạo mầu tịch tịnh gắng tu

Niết Bàn ngay đó, đúng như Phật truyền

 

286. Mùa mưa đã sống bình yên

Qua thời đông hạ vẫn nguyên chỗ này

Người ngu cứ nghĩ như vầy

Mà quên tự giác, chết nay rất gần

 

287. Ai còn mê đắm tâm thần

Cháu con, gia súc, là phần của ta

Tử thần lôi bắt chẳng tha

Như mưa lũ cuốn làng kia ngủ vùi

 

288. Đến khi thần chết đến rồi

Có ai che chở, có ai đỡ đần

Cháu con, cha mẹ, họ hàng

Làm sao cứu hộ, cứu nàn được đây

 

289. Trí nhân biết rõ lý này

Lo toan trì giới, siêng năng chuyên cần

Mau làm thanh tịnh thân tâm

Thênh thang hạnh lộ, quang lâm Niết Bàn

 

---o0o---​


21. Phẩm Tạp Lục (PAKINNAKAVAGGO)
---o0o---

    
 290. Bỏ niềm vui nhỏ đi rồi

Tự nhiên thấy được niềm vui lớn này

Trí nhân đã hiểu ra ngay

Giã từ lạc dục, rõ đây Niết Bàn

 

291. Đã làm đau khổ tha nhân

Lại mong có được tâm thần an vui

Bị thù hận trói buộc rồi

Làm sao thoát được thù bồi, oán tăng

 

 292.  Việc làm đáng, lại không làm

Việc nào không đáng, lại làm chẳng ngưng

Những người ngạo mạn, buông lung

Trong lòng phiền não mấy từng chất lên

 

293.  Siêng năng quan sát tự thân

Sẽ không làm việc nào không đáng làm

Việc nào đáng, sẽ gắng làm

Trong lòng phiền não sẽ tàn dứt ngay

 

294. Diệt xong mẹ ái dục này

Diệt cha kiêu mạn, diệt hai vua tà (1)

Diệt mười hai xứ (2), quần ma (3)

Sống đời Thánh hạnh, cùng là vô ưu

 

(1)  Vua tà: Đoạn kiến (chấp không) và Thường kiến (chấp có)

(2)  Mười hai xứ: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý và sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp

(3)  Quần ma: ái tham dục lạc

295. Diệt xong mẹ ái dục này

Diệt cha kiêu mạn, diệt hai vua tà

Diệt luôn hổ tướng nghi ngờ (4)

Một đời Thánh hạnh, vô ưu mới là

 

296. Đã là đệ tử Phật Đà

Phải luôn tỉnh giác, phải mà cần chuyên

Bất kỳ, chẳng kể ngày đêm

Dốc lòng thường niệm Phật danh mới là

 

297. Đã là đệ tử Phật Đà

Phải luôn tỉnh giác, phải mà cần chuyên

Bất kỳ, chẳng kể ngày đêm

Dốc lòng Chánh Pháp niệm luôn mới là

 

298. Đã là đệ tử Phật Đà

Phải luôn tỉnh giác, phải mà cần chuyên

Bất kỳ, chẳng kể ngày đêm

Dốc lòng thường niệm vinh danh Tăng già

 

299. Đã là đệ tử Phật Đà

Phải luôn tỉnh giác, phải mà cần chuyên

Bất kỳ chẳng kể ngày đêm

Dốc lòng niệm tưởng sắc, thân (5) mới là

 

300. Đã là đệ tử Phật Đà

Phải luôn tỉnh giác, phải mà cần chuyên

Bất kỳ chẳng kể ngày đêm

Vui niềm bất sát chúng sanh mới là

 

(4)  Nghi ngờ Phật, Pháp, Tăng, đạo đức, chân lý, nhân quả, đời sau, bốn hỗ tướng trước là: tham, sân, si, mạn

(5) Tưởng sắc thân=quán bất tịnh là biết lẽ cấu uế của thân sắc

301. Đã là đệ tử Phật Đà

Phải luôn tỉnh giác, phải mà cần chuyên

Bất kỳ chẳng kể ngày đêm

Vui tu thiền quán, hết liền sân, tham

 

302. Xuất gia tu hạnh khó kham

Tại gia sinh hoạt muốn làm, khó ghê

Khổ thay sống với ai kia

Không là bằng hữu, chẳng hề đồng tâm

Luân hồi mài miệt trôi lăn

Cũng là khổ vậy, phải chăm thoát nàn

 

303. Tín tâm có, giới hạnh toàn

Thời danh dự với Thánh tài (1) đều tăng

Chỗ nào người ấy đặt chân

Người người vị nể, xa gần tôn vinh

 

304. Người hiền thiện, dẫu xa mình

Danh như núi  tuyết, sáng lành tỏa quang

Ác nhân dầu ở rất gần

Bắn cung trong tối, chẳng cần đoái trông

 

305. Ngồi, nằm một bóng chẳng buồn

Độc hành đường lớn, cô đơn chẳng hề

Tự mình điều phục chỉnh ghê

Rừng sâu thanh vắng, một bề lạc an

 

(1)   Thánh tài có 7 thứ: chánh tín, tinh tấn, hổ thẹn, lương tâm, học rộng, tặng biếu và buông xả

---o0o---

22. Phẩm Địa Ngục (NIRAYAVAGGO)

---o0o---

 

306. Nói sai, nói láo, nói càn

Có làm mà nói không làm, điêu ngoa

Tạo ra nghiệp ấy, ắt là

Chết sa địa ngục, khó mà thoát đâu

307. Cà sa khoác mượn lấy mầu

Không ngăn ác hạnh, dãi dầu buông lung

Ác nhân tại nghiệp ác sinh

Chết sa địa ngục, thọ hình chẳng sai

308. Ai kia phá giới, tu lơi

Gây ra nghiệp ác, sống đời buông lung

Thà rằng nuốt sắt đỏ nung

Còn hơn ăn của cúng dường thập phương

309. Bốn tai ách sẽ đón đường

Những người phóng dật muốn thương vợ người

Ngủ không yên, họa chẳng rời

Bị chê bai, địa ngục thời đọa sa

310. Chớ mà theo vợ người ta

Ít vui, hoảng sợ hoặc là mắc tai

Vương vòng pháp luật, tàn đời

Đọa đầy ác thú là nơi đón chờ

 

  311.   Cỏ kia sắc, nắm vụng về

Thế nào cũng phải một bề đứt tay

Sa môn giới hạnh chẳng ngay

Đọa sa địa ngục, lẽ này tất nhiên

312.  Sống buông lung, chẳng giữ gìn

Nhiễm ô giới hạnh, chẳng tin tu hành

Đó là lối sống chẳng thanh

Làm sao chứng được quả lành, quả cao

313. Việc cần làm, gắng sức vào

Làm say mê, chẳng lúc nào nghỉ ngưng

Xuất gia mà vẫn buông lung

Sống đời phóng dật, chỉ tăng dục trần

314. Không làm điều ác là hơn

Làm rồi thọ khổ, biết đường tránh đâu

Hãy làm điều thiện cho mau

Làm xong chẳng tiếc, vui sao một niềm

315. Như thành kia ở ngoại biên

Trong ngoài canh giữ trang nghiêm, ngặt nghèo

Giữ mình, cũng phải y theo

Chớ buông lung, chỉ thoáng vèo sát na (1)

Buông lung một phút giây qua

Chính là lúc địa ngục sa mấy từng

 

 (1) Sát na: thời gian của một niệm, một ý nghĩ

 

316.  Không đáng hổ, lại thẹn thùng

Việc nên hổ thẹn, lại không hổ gì

Là do tà kiến chấp nê

Đọa sa địa ngục, khó bề thoát thay

 

317.  Không đáng sợ, lại sợ ngay

Việc nào đáng sợ, mảy may không hề

Là do tà kiến chấp nê

Đọa sa địa ngục, khó bề thoát thay

318.  Không gây lỗi, lại nhận ngay

Đến khi có lỗi, mảy may không hề

Là do tà kiến chấp nê

Đọa sa địa ngục, khó bề thoát thay

319. Có gây lỗi, biết nhận ngay

Không gây ra lỗi, cũng hay biết rành

Là nhờ Chánh Kiến giúp mình

Giữ tâm Chánh Kiến, đường lành cận bên

 
---o0o---

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Hoa Súng