Buổi sáng còn in sâu dấu răng
buổi sáng chào tôi: lá vẫy tay
đồng hồ réo dậy: chim gọi bầy
ngước mắt nhìn ra: trời thật mới
một ngày vừa mở rộng vòng tay
buổi sáng lạc trên những khoảng không
chỗ treo mây thấp, chỗ trời trong
lang thang một lát rồi quay lại
máng trên vai mấy sắc cầu vồng
buổi sáng còn in sâu dấu răng:
món quà hạnh ngộ của mùa trăng
lỡ khi áo mỏng, thưa tơ nắng
vẫn thấy nhân gian lấm bụi trần
buổi sáng về quê thăm đất đai
ghé ngang mùa lúa mới chín say
những hạt ngọc vàng, căng đầy sữa
thơm lừng, ngọt gió, rải lên ngày
buổi sáng soi mình trên mặt sông
chải từng sợi nắng ướt lòng trong
rớt vài cọng mỏng trôi theo nước
hỏi đàn cá nhỏ có xuôi dòng?
buổi sáng tung tăng dưới gót chân
cặp kè chiếc bóng như tình nhân
ngờ đâu tối đến tan vô đất
còn chỉ mình ta hứng ánh trăng
Trần Thụ Ân
03/2013