BÊN TRỜI PHỐ LẠ
Bốn mươi năm gặp lại
Một xiết ôm vai chào
Niềm riêng về tự nỗi
Buồn vui giờ ly tao.
Sau bao năm gặp lại
Nghe tiếng đàn năm nao
Đàn buông từng sợi nhỏ
Không chừng mai mưa mau
Mấy mươi năm nhìn lại
Vẫn biết dù mai sau
Phôi pha thời trẻ dại
Tình ca những chuyến tàu
Bao nhiêu năm còn lại
Ký ức nào đong đưa
Mai kia về tự dỗi
Ngày vui sao chưa vừa ? !!!
PHÙNG QUÂN
Hàng Gió, tháng ba 2013
* Thân tặng Vũ Đăng Khuê: người bạn
văn nghệ đến từ Nhật Bản, vừa gặp lại sau
bốn mươi năm xa cách.
Bài cho Vũ Đăng Khuê
Tháng Hai anh đến như cơn gió
Từ xứ Phù Tang của thiếu thời
Gửi theo ký ức trong tiếng nói
Vọng về ngày tháng cũ xa xôi
Tháng Hai anh đến thêm tia nắng
Mở cửa rừng hoa nở rất nồng
Chiếu xuống hàng cây già rợp bóng
Khít vòng tay ấm áp mùa đông
Tháng Hai anh đến đem tiếng hát
Về với bài ca tuổi nhớ người
Về khoảng đời vô tư, nông nổi
Giữa đất trời xa lạ rong chơi
Tháng Hai anh đến trên dòng nhạc
Tiếng đàn réo rắt nối thời xưa
Quyện trong tấu khúc mong thù tạc
Tâm tình bè bạn mấy cho vừa
Tháng Hai anh đến đâu cần hỏi
Chỉ mắt nhìn thôi đã hết lời:
Mặt ai sao giờ chừng thay đổi?
- Dấu vết thời gian để lại thôi
Tháng Ba anh cuốn theo cơn gió
Về phía trời xa có nhớ gì?
Và có chất thêm theo hành lý
Hai tuần kỷ niệm, để có khi…?
Trần Thụ Ân
Mar.09.2013