San trung dữ u nhân đối chước
Lưỡng nhân đối chước san hoa khai
Nhất bôi nhất bôi phục nhất bôi
Ngã túy dục miên khanh thả khứ
Minh triều hữu ý bão cầm lai
Lý Bạch
Uống rượu với ẩn giả trong núi
Đôi ta đối ẩm trên đồi
Chén này chén nữa
Khắp trời nở hoa
Say rồi
Thôi bạn về nha
Mai còn muốn uống
Đem ta chiếc đàn
San trung vấn đáp
Vấn dư hà ý tê bích san
Tiếu nhi bất đáp tâm tự nhàn
Đào hoa lưu thủy yểu nhiên khứ
Biệt hữu thiên địa phi nhân gian
Lý Bạch
Hỏi đáp trong núi
Hỏi sao ở chốn núi rừng
Mỉm cười chẳng đáp mà lòng an nhiên
Hoa trôi nước chảy triền miên
Suối hoa núi biếc cõi riêng khác đời
Mộ giang ngâm
Nhất đạo tàn dương phô thủy trung ,
Bán giang sắt sắt bán giang hồng
Khả liên cửu nguyệt sơ tam dạ ,
Lộ tự chân châu nguyệt tự cung
Bạch Cư Dị
Chiều trên sông
Chiều tàn vệt nắng trên sông
Nửa giòng rực sáng nửa rưng rưng buồn
Dịu dàng soi ánh trăng non
Sương long lanh ngọc trăng buông cung ngà
Hạ nhật san trung
Lãn diêu bạch vũ phiến
Lõa đản thanh lâm trung
Thoát cân quải thạch bích
Lộ đính sái tùng phong
Lý Bạch
Ngày hạ trong núi
Quạt lông phe phẩy cũng lười
Vào rừng cởi áo hở vai phơi trần
Tháo khăn vắt tạm lên tường
Đầu trần hóng gió giữa rừng thông reo
Sơ hạ tức sự
Thạch lương mao ốc hữu loan kỳ
Lưu thủy tiên tiên độ lưỡng pha
Tình nhật noãn phong sanh mạch khí
Lục âm u thảo thắng hoa thì
Vương An Thạch
Đầu hạ
Lều tranh cầu đá lượn quanh
Giòng sông êm lững lờ xanh đôi bờ
Hương đồng nắng hạ gió đưa
Cỏ xanh bóng mát
Không hoa nào bằng
Hạ dạ
Mãnh phong phiêu điện hắc vân sanh
Siếp siếp cao lâm thốc vũ thanh
Dạ cửu vũ hưu phong hựu định
Đoạn vân lưu nguyệt khước tà minh
Hàn Ốc
Đêm hè
Gió to chớp giật mây đùn
Tiếng mưa nặng hạt trên tàng cây cao
Gió ngừng mưa tạnh đêm sâu
Rẽ mây vằng vặc trăng thâu xuyên cành
Hạ nhật đề Ngộ Không Thượng nhân viện thi
Tam phục bế môn phi nhất nạp
Kiêm vô tùng trúc ấm phòng lang
An thiền bất tất tu san thủy
Diệt khước tâm đầu hỏa diệc lương
Đỗ Duẫn Hạc
Ngày hạ đề thơ ở thảo am của Ngộ Không Thượng nhân
Cửa cài
Khoác áo nâu sòng
Vườn không tùng trúc
Chói chang nắng hè
Tọa thiền sơn thủy cần chi
Tâm thiền dịu mát xua đi hạ nồng
Quỳnh Chi phóng dịch
Gửi ý kiến của bạn