LỜI CHO NGƯỜI CA KỸ
Ca kỹ ơi, hỡi người ca kỹ
Em si mê, hay hồn ta mộng mị
Nắng sớm chiều mưa biếng lười thôi không nghĩ
Ngày mai xa, ôi đường chỉ tay còn vướng lụy
Khung trời mù ta vẽ một đường bay.
Ca kỹ ơi, người ca kỹ ơi
Nhớ đêm mưa giọt đắng, ngọt bờ môi
Em toan đánh thức hồn ta dậy
Chỉ thấy hồi sinh những ngậm ngùi.
Ca kỹ ơi, người ca kỹ ơi
Mắt em có thật buồn xa xôi ?
Có phải em treo tình sợi tóc ?
Nói cười cũng chỉ một đêm vui !
Ca kỹ ơi, người ca kỹ ơi
Trong ta mạch sống mới vừa khơi
Trăm năm hiu quạnh còn lưu lạc
Tựa cánh chim uyên lạc nửa vời.
Ca kỹ ơi, hỡi người ca kỹ
Em có nhớ ta chăng hay buồn ta không nhỉ ?
Nắng sớm chiều mưa biếng lười thôi không nghĩ
Khung trời mù ta khép lại vòng tay.
PHÙNG QUÂN
Gửi ý kiến của bạn