Vẫn một cành mai
Cách đây không lâu có lần đi ngang khu vườn lạ, tình cờ thấy một cành mơ mới độ nở hoa, bất giác nhớ đến hai câu thơ trong bài kệ lúc lâm chung của Thiền sư Mãn Giác đời Lý:
莫謂春殘花落盡
庭前昨夜一枝梅
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai
(Đừng tưởng xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua, sân trước một cành mai)
mà cảm hứng mấy vần thơ: ý thơ đã thật cũ như vẫn được nhắc nhở hoài trong sách vở mà lòng kẻ hậu sinh đây chắc cũng vẫn còn xưa cũ như bao giờ . . .
VẪN MỘT CÀNH MAI . . .
Sáng nay quá bước quanh vườn lạ
Thấy một cành mơ trắng điểm hoa
Bất giác đình tiền khơi tạc dạ
Vẫn một cành mai lúc tỏ mờ.
Phùng Quân
3/2011
Gửi ý kiến của bạn