Ở cuối mùa trăng
Lá xanh hơn khi cất tiếng ca
Chân vui chơi quên nỗi nhớ nhà
Lặng im, coi vậy mà hay quá
Nhâm nhi từng khoảnh thời gian qua
Rồi sẽ mù sương như giấc mơ
Mong manh như lời hứa sang mùa
Nắng lên chưa chắc trời yên ắng
Từ những giọt sầu đôi mắt mưa
Rồi sẽ nhẹ tênh như bụi tro
Trôi theo ngàn kiếp trước đâu ngờ
Bay trong thời tiết nhân duyên đó
Đáp xuống bình minh không đắn đo
Cứ đến nơi này chơi với đêm
Với rừng tóc rối vướng ưu phiền
Gỡ từng sợi mỏng buông theo gió
Ở cuối mùa trăng quên mất tên
Lạc hướng đời xưa qua chỉ tay
Để yên năm tháng phủ lên ngày
Chừng như thời khắc đang dừng lại
Khắp cả nơi này, chưa phút giây
Trần Thụ Ân
(5/2024)
Gửi ý kiến của bạn