Tạ từ
Thu ở trần gian có lạnh không ?
Heo may còn nám má em hồng ?
Nắng có còn vương, thơm tóc sõa ?
Có còn thương nhớ, nhớ anh không ?
Thân lạnh, anh nằm đây, mộ yên.
Lòng anh đã hết mọi ưu phiền,
Hết còn vội vã theo danh lợi,
Tâm nhẹ, lâng lâng một chữ thiền.
Anh chỉ còn lo cho em thôi,
Đêm đêm lẻ bóng một thân côi
Lệ rơi đẫm gối thừa, chăn lạnh,
Sầu nghẹn dâng đầy, mộng tả tơi !
Lau mắt đi …đừng khóc nữa em,
Đừng thao thức nữa, nhớ trông anh.
Cõi âm anh ở, mờ nhân ảnh
Hờ hững sân si, vắng bụi trần.
Duyên phận đôi mình chỉ thế thôi,
Âm dương cách trở, mất nhau rồi !
Đường trần em gắng đi cho hết
Mưa nắng buồn vui trọn kiếp người.
Tạ từ em bài thơ hôm nay
Trân trọng ghi lòng những phút giây
Bên em thắm đượm tình phu phụ
Yên giấc ngàn thu , kỷ niệm đầy…
Lê Trần
Tặng những ai đã mất bạn đời
Fairfax ngày 16/3/2004