khúc đời em
1.
những giấc mơ em thật đẫy đà
nẩy mầm, sinh nở tợ thi ca
vút bay trong nắng xuân vừa chín
thơ thẩn rong chơi mấy nóc nhà
2.
lắng tiếng thinh không một bóng trầm
cuốn tròn theo nhịp bánh xe lăn
lỡ quên không chở theo ngày tháng
bỏ lại xa xưa bám gió ngàn
3.
hai gót chân son nhón thiếu thời
chọn từng cọng cỏ kết thành đôi
thả theo con nước chờ tin lại
đếm tuổi xuân thì đợi gió lơi
4.
sáng sớm ra chơi giỡn với mùa
rụt rè hoa lá ngỏ lời thưa:
rằng em nhan sắc loài chim lạ
xoải cánh bay hoài thẳng tới trưa
5.
cũng vẫn không quên cười với nắng
hát lời vớ vẩn cửa rừng hoang
thiên nhiên thân thích từ lâu lắm
chỉ tội mây trôi nổi chẳng màng
6.
mặt đất một hôm bỗng trở mình
rách từng thôn xóm, nứt ngày xanh
đẩy em lên nóc thuyền cưỡi sóng
biển có hiền? khi mẹ đứng canh
7.
ra tới mênh mông ngọn gió chào
mát từ tóc xõa tới lòng phao
những con én đuổi theo dòng nước
thả xuống an lành nghiêng cánh chao
8.
cùng bám theo đuôi bọt nước dài
tiếng cười vang vọng tới ngày mai
cá heo nhảy nhót chia đầu sóng
một nửa niềm vui tỏ với ai?
9.
không khí ngoài khơi ướp muối trời
hít nồng lồng phổi tuổi đôi mươi
ủ thêm hơi ấm bầu nhiệt huyết
mặn mà hơn, khi mưa phớt rơi
10.
đâu biết mưa xoa thành bão tát
từ rùng mình đến rét căm căm
thuyền nhấp nhô chực chờ bể nát
biển lúc nào thành kẻ vô tâm?
11.
tròng trành thuyền, tròng trành tri giác
lắc lư người, lắc lư niềm tin
nhìn lại đi vỏ sò thân xác
tách ra rồi bay khỏi vô minh
12.
nhắm mắt lại thôi đành buông xuôi
sao bên tai còn vẳng tiếng người
mở mắt ra dính ngay mạng lưới
chiếc tàu dầu vớt bỏ lên nôi
13.
trở lại đời không khóc oa oa
biển đen ngòm không chắc mù lòa
nhận thuyền chìm không lời từ giã
ngập hồn em không chút xót xa
14.
vớt người xong tàu bỏ đi liền
trả người về miền đất oan khiên
mặc người van đến khô nước miếng
kiếp người còn nặng nợ?
- Đương nhiên!
15.
cũng bãi cát quen với bóng dừa
quê nghèo mòn mỏi tiếc thời xưa
xóm khuya leo lét cây đèn bão
mẹ chắc phập phồng theo tiếng mưa?
16.
vào bờ chưa kịp bám chân quê
một đám mây đen đến dẫn đi
về nơi tăm tối không còn nắng
giữa bốn bức tường trăng lên chi?
17.
cố ngẩng đầu lên mà ngắm sao
vì sao hộ mạng của em đâu?
ngủ quên hay dỗi không thèm sáng?
bóng em mờ dần theo canh thâu
18.
nhìn ra cửa sổ nhỏ nhoi: đời
em lớn theo ngày tù: hụt hơi
phòng giam chật ních người giành sống
em dấu đất trời trong tim thôi
19.
vết thương tâm não lở loang dần
nhớ nhà lòng nặng trĩu sầu dâng
thương quê còm cõi tìm mạch sống
nằm ngủ ôm hình ảnh song thân
20.
vẫn thở, vẫn mơ, ngày qua ngày
thầy thuốc thời gian đến nào hay
chữa lành cơn bệnh liều quên lãng
chỉ mộng lên đường nhớ chẳng khuây
21.
trong cảnh bi thương, người thương người
giữa cuộc mất còn, tôi còn tôi
cái tôi của bốn ngàn năm cũ
chẳng lẽ tan thành máu lệ rơi?
22.
ở chốn lao tù bạn với tôi
chia nhau sầu não lẫn niềm vui
cùng chung khắc khoải hờn sông núi
gửi áng mây trời ước mơ trôi
23.
hôm kia bạn được nhà thăm nuôi
miếng bánh tráng khô nhúng nước sôi
trong tù thơm phức ngon như phở
bỏ thêm gia vị: đôi tiếng cười
24.
hôm qua mẹ mang thật nhiều quà
hương đồng cỏ nội từ quê xa
bám theo vạt áo bay vào khám
nhốt chặt vào lòng ở với ta
25.
hôm nay lại được đi ra ngoài
mấy tiếng sơn ca rót ngang tai
đôi làn gió thoảng thơm mùi biển:
tặng phẩm đất trời đâu đổi thay
26.
để chân không đạp lên cỏ mềm
để đầu trần tắm gội nắng nghiêng
nhắm mắt lại nhìn vào tâm thức
mở lòng ra gói trọn thiên nhiên
27.
hưởng tự do được chừng mươi phút
tiếng còi vang cắt đứt đường dây
nối giữa em và mây bay nhảy
trả lại phòng hơi ngộp người đầy
28.
từ góc trong vẳng tiếng oe oe
em bé sơ sinh mắt đỏ ke
thân thể ốm o vì thiếu sữa
mẹ em cũng đâu hơn chiếc que
29.
mở mắt chào đời, chào điều chi?
tù đày, đói khát hay phân ly?
nên em khóc thét tìm nhịp thở
thở nhịp khò khè cho quên đi
30.
loay hoay rồi cũng tới lúc về
mấy tháng trong tù quá tái tê
niềm đau gậm nhấm vô đầu óc
mọc rễ nuôi mạch sống đam mê
31.
rảo bước chân vui trở lại đời
lá cười, hoa nở, bướm đùa chơi
bầy chim mê hót quên chào hỏi
em biết chắc: mình không đơn côi
32.
nhà em xa tít bên kia núi
nằm sát rừng cây hú gió triền
nhìn dòng sông uốn tìm về biển
thả lá khô trôi tới vô biên
33.
vừa về liền kiếm việc đi làm
xin kết màn trúc chốn già lam
kết luôn kỷ niệm thời thơ ấu
vào với bông hoa nét ngổn ngang
34.
nương thân dưới bóng mái hiên chùa
sao người không định, tâm luôn khua
lòng còn ngập nước dòng tuôn chảy
cuốn hút em vào trong gió mưa
35.
một hôm người bạn tù tới chơi
hỏi em có còn muốn ra khơi?
em cười cố dấu niềm phấn khởi
mắt ngó xa xăm đủ trả lời
36.
tối đó không sao em chợp mắt
vì chiếc tàu nằm ngủ trong đầu
theo dòng nước cuốn trôi lờ lửng
về hướng chân trời sao quá lâu
37.
từ mộng sang thực cách đâu xa
chỉ chút quyết tâm với chiếc phà
băng ngang đe dọa và thù hận
là bước ra ngoài cõi bao la
38.
ra xa, ra sóng nước mênh mông
tới gần, tới tương lai trông ngóng
lênh đênh, biển đong đưa giấc mộng
tự do, mùi không khí thơm nồng
39.
biển đêm thân thiết vòng tay mở
ôm ấp trăng sao ngủ giấc đầy
lắc lư thuyền lướt trên ngàn sóng
bỏ lại quê nhà mắt mẹ cay
40.
mở mắt xem mây vẽ góc trời
bức tranh vân cẩu của muôn đời
hôm nay xanh thắm màu hy vọng
có đủ tô son một kiếp người
41.
bầu trời trong, biển lặng, sóng yên
đôi mắt em nhìn xa thật hiền
ở phía chân trời mờ nhạt đó
những ngày tuổi nhỏ đang ngủ quên
42.
đầu óc đang mơ tưởng quê nhà
bỗng đâu xuất hiện dưới mắt hoa
một chiếc tàu sừng sững trờ tới
con kình ngư ve vuốt thuyền ta
43.
tin lành hay dữ phó cho trời
bước xuống thuyền là chấp nhận thôi
nếu phải làm mồi cho miệng cá
thì hết than van một kiếp người
44.
may thay đó là chiếc tàu Anh
chở dầu qua lại Thái Bình Dương
mở lòng vớt người đang hoạn nạn
cuối cùng cũng gặp vị cứu tinh
45.
lên tàu được ăn uống nghỉ ngơi
tắm rửa thay đồ lại thành người
nói năng trở lại chừng nhanh nhẹn
bập bẹ đôi lời tiếng Anh chơi
46.
lênh đênh trên biển thêm đôi ngày
rồi cũng đến hồi cập bến thôi
Kôbê mở rộng vòng tay đón
đôi chân tập tễnh trở lại đời
Trần Thụ Ân
2/11/2002