CHUYỂN KIẾP - Tuệ Kiên

17 Tháng Sáu 20225:19 CH(Xem: 757)

autumn_path

Chuyển kiếp

Dẫu gót chân mòn đi tìm hạnh phúc,
Sao đường qua vẫn khúc khủyu, chông gai?
Đến nơi nào cũng héo hắt hình hài,
Đời vẫn chỉ áo cơm, vai chĩu nặng.

Nắng hồng lên, lũ chim bay mời gọi,
Hót vang rân lời sỏi đá, muôn sinh.
Kìa thiên nhiên, sao tê tái lòng mình?
Mắt nhắm mở, vô minh quên thực tại.

Và cứ thế, đời khổ đau mãi mãi,
Đến bao giờ mới thấy được niềm vui?
Khi chính ta không ngủ những đêm dài,
Cứ thao thức, vẩn vơ toàn vọng tưởng.

Tương lai nào đáng cho ta mong đợi?
Dĩ vãng nào, nước mắt vẫn còn rơi?
Hãy nhìn sâu, mưa nắng có ngậm ngùi,
Trời vẫn sáng, trăng soi chờ ngày mới.

Hãy mỉm cười cho dẫu vẫn tả tơi,
Vòng nhân quả ba đời nên nhìn nhận.
Phật dạy rồi, sao không chịu nương theo?
Nếu đói nghèo, âu cũng do cộng nghiệp.

Nghiệp dân Nam nhiều đắng cay, tủi hận,
Khi cờ hồng bay phất phới nơi nơi.
Khi Việt cộng dép râu vào thành phố,
Dân sụt sùi bồng bế để ra khơi.

Tìm lối thoát trong muôn vàn nguy biến,
Sống một phần, chết đến cả chín phần.
Đồng chấp nhận thà làm mồi cho cá,
Chết tự do còn hơn sống ngục tù.

Hãy nhìn lại, khi tái sinh chuyển kiếp,
Cõi ta bà khổ hải, viết sao cùng.
Dòng thơ này cũng chỉ nói mông lung,

Hành Phật đạo mới là đường vui sống…

Tuệ Kiên
June 12, 2022

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen