Sương Thu
Sương trên đầu ngọn cỏ,
Lóng lánh màu lá xanh.
Trời hồng soi khắp chốn,
Không khí thật trong lành.
Sương đêm mùa Thu đến,
Hoa rụng, lá đổi màu.
Rụng rơi từng lá chết,
Thiên nhiên chuyển biến mau.
Rừng kia thay sắc lá,
Vàng, đỏ, tít mù xa.
Đẹp thay màu lá thắm,
Thương thay lá cũng già…
Thời gian trôi kiếp người,
Biết đời là huyễn mộng.
Ta đối diện mỉm cười,
Trước vô thường, sắc không.
Ta bước trên cỏ ướt,
Đất mềm ôm gót chân.
Không gian giờ tĩnh lặng,
Trời đất như thật gần.
Sáng nay ta thiền hành,
Niệm Phật càng tinh tấn.
Một mai khi thân hoại,
Nguyện về với pháp thân.
Tuệ Kiên
Gửi ý kiến của bạn