MỘT MẢNH KHÔNG GIAN - thơ Hoang Phong

31 Tháng Tám 202110:09 CH(Xem: 1110)
Mong Phu

Một mảnh không gian

 

Thơ: Hoang Phong

Diễn ngâm: Hồng Vân

 

Rọc rách không gian từng miếng nhỏ,
Xếp vào từng mảnh túi hành trang.
Lớp lớp không gian ngày xưa đó,
Gói vào nén chặt nỗi niềm thương.

Cắt đứt thời gian từng đoạn ngắn,
Buộc túi hành trang đeo lên vai.
Hun hút ngàn thu đâu cách mãi?
Thời gian đâu dễ vướng chân ai.

Đường về quá khứ lần bước nhẹ,
Tìm về với mẹ chuỗi ngày thơ.
Chọn mảnh không gian làng quê mẹ,
Trải ra phủi sạch lớp bụi mờ.

Cả mảnh không gian ửng nắng hồng,
Có hàng tre rủ, vũng ao sen,
Có ông bà ngoại thương con gái,
Rời bỏ làng quê đi lấy chồng.

Chẳng một lần về, xa từ đấy,
Mẹ xa bà ngoại xa ông ngoại,
Xa cả bờ ao, xa luống khoai,
Tiếc cả hội làng vui biết mấy...

Nhắc mãi mẹ thương hoài quê cũ,
Cố gói về đây bên cạnh mẹ,
Chút mảnh không gian làng Mông Phụ,
Đắp lên mình mẹ giấc ngàn thu.


             Một vùng hoang vu và sỏi đá,
                  miền nam Yemen, 10.10.92

Mong Phu 1


H.1: Cổng làng Mông Phụ nay là làng Đường Lâm

H.2: Chùa Mía nơi làng Mông Phụ


Một mảnh không gian - Kim Le giới thiệu

 
Một mảnh không gian - Hồng Vân ngâm lại




 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen