THAY LỜI TIỄN-BIỆT
Tưởng nhớ Bạn hiền
Nguyễn Phong Quang
vừa khuất núi tận trời Tây.
Quang về nơi ấy quá xa xôi
Bạn-hữu, thê-nhi cách biệt rồi
Nhớ lắm mỗi khi nhìn ảnh cũ
Ngày nào như mới tuổi đôi mươi.
Quang về thanh thản nước mây trôi
Chắc nhớ Meisei (*) đỉnh dốc ngồi
Những chuyến tàu khuya dừng cánh mỏi
Bạn bè, gác nhỏ, suốt đêm vui.
Quang về cõi ấy lúc rong chơi (**)
Bạn cũ may ra gặp một người
Cũng bặt âm-dương từ dạo ấy
Đường về đất mẹ quá đơn côi !
Thôi thế từ nay vĩnh-biệt rồi
Đường trần đôi ngả phút chia phôi
Quang đi, xin tiễn nhau lần cuối
Bỏ lại sau lưng vạn nỗi hoài ...!
PHÙNG QUÂN
Hàng Gió,
16/11/2019
▪
(*) Đại học Meisei tại Tokyo Nhật Bản.
(**) Mượn ý từ hai câu thơ của Thi sĩ Huyền Không:
Ta từ sinh tử về chơi
Trèo lên chóp đỉnh mỉm cười với trăng.
(Thi-sĩ Huyền Không, tức Cố Đại Lão Hòa-Thượng Thích Mãn Giác,
ngài cũng từng là cựu sinh-viên Việt-Nam du-học tại Nhật-Bản vào đầu thập niên 1960.)