HAI THỜI MÃN GIÁC, MỘT THỜI XUÂN
Vô cùng tâm đắc khi nhìn thấy hai câu thơ của Thiền sư Mãn Giác đời Lý:
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
trong một gian hàng trưng bày hoa Tết, ẩn sau mấy cội mai vàng, nơi Thương xá Phước Lộc Thọ, tại khu phố Little Saigon năm nay.
Thế ra vẫn còn có người yêu quí hoa, nhớ sự tích mà đề thơ, treo vách hai câu thơ ấy!
▪
Sáng sớm đầu năm thức dậy, hôm nay ngoài kia, phố Hàng Gió lạnh lắm, thốt nhiên làm PQ giật mình nhớ đến bốn câu thơ của Thi sĩ Huyền Không, thày Thích Mãn Giác:
Ô hay xuân đến bao giờ nhỉ
Nghe tiếng hoa khai, bỗng giật mình!
Sáng nay thức dậy choàng thêm áo
Vũ trụ muôn đời vẫn mới tinh.
Xin mạn phép ghi lại bài thơ "Xuân Mới" tràn đầy Thiền vị ấy, như được đền đáp mối duyên tri ngộ, mãi còn lãng đãng trong lòng kẻ hậu sinh.
Thấm thoát thế mà đã bao mùa Xuân tha hương trôi qua.
Mỗi ngày tàu một toa thưa
Trăm năm thì đến chốn về thì không.
PHÙNG QUÂN
▪▪