BÓNG PHÙ VÂN - Tuệ Kiên

07 Tháng Mười Một 201712:00 SA(Xem: 8034)


rung_thu



Bóng phù vân…



Thu đã đến, nhìn trên cây lá đỏ,

Lá vàng rơi, vàng cả lối đi mòn.

Bước thiền hành xào xạc nghe trong gió,

Tâm an rồi, mồn một rõ bước chân.


Đường viễn phương năm tháng bụi phong trần,

Thời gian chóng xóa tan ngày thơ ấu.

Ngẫm mà xem đời đâu khác phù vân,

Càng rõ thấy trần gian là huyễn mộng.


Theo lá rơi, về muôn phương gió lộng,

Những người thân lần lượt cũng lìa ta.

Trút muộn phiền, theo cánh hạc bay xa.

Rời trần thế, về bao la cảnh giới.


Rơi từng chiếc, lá phủ đầy lối cũ,

Ngày nắng vàng, đêm trắng cả sương khuya.

Lá đi trọn, quanh co vòng tiến hóa,

Hết mùa Đông, Xuân đến lại đâm chồi.


Người chớ quên ta từng vô lượng kiếp,

Hiện bao lần như chiếc lá ngoài sân.

Đón bình minh, đón từng mùa chuyển tiếp,

Sống trăm năm… rồi cũng đến mộ phần.


Xin trả lại quê hương niềm ân hận,

Một đời người bằng cảm nhận tứ ân.

Vào tịnh thất thỉnh chuông quỳ lạy Phật,

Tỉnh mộng rồi, càng rõ bóng phù vân…


Tuệ Kiên



Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen