THƯƠNG NGƯỜI DÂN VIỆT - Tuệ Kiên

04 Tháng Mười Một 201712:00 SA(Xem: 8197)



saigon_vendor-content

Thương người dân Việt


Ta đi mãi vào trong rừng thẳm,

Chi chit cành, vắng tbóng chim muông.

Không sức sống, rừng cây đang lặng chết,

Bàn tay ngưới đè bẹp cả thiên nhiên.


Nhân liền quả, rồi mưa rơi, nước lũ,

Cuốn phăng đi nhà cửa với ruộng vườn.

Trắng sạch tay rồi, giọt lệ sầu vương,

Còn đâu nữa, một vùng xưa trù phú?


Ôi đất nước chót vào tay du thủ,

Thói kiêu căng càng lộ rõ trí ngu.

Biển Việt Nam thành biển chết, hận thù,

Loài thủy tộc chẳng tìm đâu lối thoát.


Tôm cá chết, người khổ đau, rên xiết,

Bỏ xóm làng đi kiếm sống phương xa.

Còn lại đây cha mẹ, những cụ già,

Nỗi thống khổ không bút nào kể xiết…


Vần thơ viết thương cho người dân Việt,

Còn gì đâu, quyền sống được tự do.

Bọn cộng sản bá quyền như câm điếc,

Đến bao giờ dân mới được ấm no?

 

Tuệ Kiên



Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen