Bài pháp
Pháp sư giảng lời Kinh,
Tâm con nghe an bình.
Ôi những điều Phật dạy,
Thấm sâu vào tâm linh…
Nghĩ về thân phận mình,
Từ đứa trẻ sơ sinh.
Cho đến khi khôn lớn,
Kể sao hết nghiã tình!
Con tu học đã nhiều,
Nuôi lớn lòng tin yêu.
Nhận ra đời không thực,
Buông hết lòng tự kiêu.
Con cố hiểu chính mình,
Sao luân hồi muôn kiếp.
Vẫn u mê chưa tỉnh,
Vẫn sa vào vô minh…
Da mồi tóc trắng bạc,
Tay chân run, mắt mờ
Sao không mau tỉnh giác,
Nhớ nguyện lành ban sơ…
Tuệ Kiên
Gửi ý kiến của bạn