Có bao giờ bạn tự hỏi mình đích thực là ai không? Có bao giờ tự hỏi vì sao ta đến và đi trong cuộc đời này trong hình dáng như thế, sinh vào gia đình như thế, có những tính khí như thế, và gặp những điều xẩy ra như thế
Theo tự điển bách khoa Wikipedia thì “DNA có thể được hiểu một cách đơn giản là nơi chứa mọi thông tin chỉ dẫn cần thiết để tạo nên các đặc tính sự sống của mỗi sinh vật;” hoặc “DNA hay deoxyribonucleic acid là nguyên liệu di truyền ở người và hầu hết tất cả cơ thể sống”.
Đã sang tháng 4 bắt đầu mùa nắng ấm, mỗi khi ra đường tuy không phải khoác những bộ áo “giáp” trên người nhưng đôi khi có một chút gió hiu hiu ở đâu đó lại “nhè nhẹ” len vào da thịt. Cảm giác thật bình yên dễ chịu.
Trước những thay đổi khiến con người đau khổ, con người có tâm đạo, có ý chí hướng thượng vẫn không thay đổi lòng thủy chung, đức hiếu thảo của mình, vẫn nêu cao tinh thần hy sinh vì nhà vì nước:
Hôm ấy tuyết rơi từ sáng ạ. Chiếc quần phồng may bằng nỉ cho cháu Tsuru vừa xong, nên hôm ấy ở trường về em ghé nhà dì ở Nakano để đưa cho dì, được dì cho hai con mực khô làm quà đem về。
Ngày 27/2 vừa qua, tự nhiên cái tờ báo “phải gió” Sankei (đứng hàng thứ 5 trong các đại nhật báo tại Nhật) lại đưa 2 bản tin đầy nhức nhối: cảnh sát Nhật phát lệnh bắt một tiếp viên hàng không Việt Nam vì nghi ngờ chuyển đồ ăn cắp.
Trong một bài viết được giới thiệu vào tháng trước đã nói về một “thiên tài” khuyết tật (tai điếc hoàn toàn) tên Samuragochi xuất thân từ vùng đất Hiroshima, (nơi hứng chịu một trong hai quả bom nguyên tử hồi thế chiến thứ hai của Mỹ), năm 2001 từng được tuần báo Time vinh danh là Beethoven hiện đại
Một trong những cái háo hức nhất khi đặt chân xuống phi trường Nội Bài là sẽ được ăn phở Hà Nội, phở chính gốc, phở của những ông Thạch Lam, Vũ Bằng, Nguyễn Tuân. Đọc các vị văn sĩ của đất Hà Nội trở nên một ám ảnh lớn, một ước ao tưởng như không bao giờ có được khi còn ở miền Nam
Ngày 11 tháng 3 lại đến, có lẽ không một người Nhật nào có thể phai mờ ký ức về một thảm họa long trời lở đất đã ập đến đất nước Phù Tang cách đây 3 năm. Biến cố đó không chỉ để lại thiệt hại tài sản vật chất khủng khiếp, đáng sợ hơn, đó chính là những hội chứng ám ảnh về một cõi đời đầy bất trắc và phi lý,
Người đàn bà sắp hàng trước chúng tôi kéo vali khá to với địa chỉ viết bằng bút đen lớn, bên ngoài dán băng keo trong, chắc để khỏi thất lạc. Địa chỉ đâu đó ở quận Bình Thạnh.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.