Trong một vài bài viết, tôi đã ví cuộc đời của mỗi người là một cuốn tiểu thuyết có nhiều tiểu đề, mỗi tiểu đề được biểu tượng cho một giai đoạn khác nhau trong đó chứa đựng những buồn vui, hạnh phúc, đau thương... xẩy ra trong cuộc đời của họ. Nhưng nhiều lần trong những lúc buông lơi cảm giác bay bổng với âm thanh,
Căn phòng rộng 6 chiếu trong căn nhà nhỏ đơn sơ thuộc giai cấp trung lưu, giữa phòng có bầy chiếc tủ trên mặt để chiếc đồng hồ báo thức, trước tủ có lò than trên đặt ấm đun nước nóng đang bốc khói, và một chiếc bàn thấp.
Đạo diễn gật đầu tỏ vẻ ưng ý với phần diễn thử, đảo mắt thật nhanh nhận thấy chuyên viên quay phim và kỹ sư phụ trách ánh sáng đã tỏ ra chuẩn bị sẵn sàng thì ra lệnh:
Đó là một câu hát trong bài “Tiếng Hát Tự Do” của Nguyễn Đức Quang được trình bày bởi Phong Trào Hưng Ca và thân hữu trong buổi trình diễn vào ngày 10/6/2023 tại hội trường nhà thờ Yotsuya rất quen thuộc với người Việt Tại Nhật.
Thông thường chúng ta, thường hay nghe những lời than thở rằng: Tôi đang mang trọng trách to tát…Gánh vác một cổ phần rất nặng, hay là đang xách một vali to tướng chứa vật gì trong đó ?
Là người con của Đấng Cha Lành, Đức Thế Tôn – Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni, dù sống bất cứ nơi đâu cũng thế..! Đến ngày Phật Đản, chúng ta một lòng hướng về cội nguồn vô ưu…
Có những thứ nó cứ bám quanh ta, lẩn quẩn theo ta suốt ngày và ngay cả trong giấc ngủ, từ ngày này sang tháng nọ, đã và sẽ đi cùng cho đến lúc chúng ta….tắt thở. Thứ này ta chỉ có thể cảm được nhưng không thể nắm, chạm hay sờ vào nó, lẽ dĩ nhiên là không thể thấy nó. Vậy nó là gì ạ?
Đã bước vào tuổi thất thập, có nghĩa là đã quá lão của… lão, nếu có ai gọi mình là …Cụ cũng chả sai, nhưng bây giờ ….”đổi mới”, bạn ta lại gọi tôi là Anh, là Chú, là Bác chứ chưa nghe tiếng Cụ.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.