NẮNG - Tuyển tập thơ Quỳnh Chi

15 Tháng Mười Hai 201112:00 SA(Xem: 82337)



sunshine-content Nắng gọi

 

Nắng chờ nắng đợi ngoài hiên

Nắng vờn trên lá nắng xuyên qua mành

Loay hoay nắng viết trên thểm

Muốn kêu ai đó ngủ quên dậy nào..

Phải chi nắng biết thì thào

Như cơn gió thoảng lao xao trong vườn

Đành thôi nắng khẽ gọi thầm

Muôn lời nắng nhủ nồng nàn thiết tha

 

Quỳnh Chi (15/12/2011)

 

 


Quên nắng


Đã quên mất nắng hồi nào
Lâu rồi lòng hết xôn xao rộn ràng
Sáng ngày nghe nắng reo vang
Bước chân nắng nhảy tung tăng sau vườn
Còn chăng ký ức mông lung
Trên ngôi thần tượng thái dương huy hoàng
Trong vườn rợp bóng thênh thang
Có đôi mắt ngọc mơ màng nhìn sao
Khi đi mũ nón đội đầu
Còn thêm kính mát có đâu để mà..
Buồn cho lòng đã cách xa
Nắng chờ nắng đợi thu qua mỏi mòn..


Quỳnh Chi ( 14/12/2011)

 


Say nắng


Người yêu ánh nắng chan hòa
Trên ngôi thần tượng sáng lòa trên cao

Nắng lên thế giới đổi mầu

Cho đêm tăm tối tin yêu sáng bừng

Ban trưa nắng đẹp vô cùng

Nhìn nhau say đắm ngại ngùng chi đâu

Những chùm nắng sáng bảy màu

Tung tăng bay lượn theo nhau quay tròn

Say theo vũ khúc ru hồn

Mơ vào vũ trụ thái dương huy hoàng


Quỳnh Chi ( 29/7/2009)

 



Đợi nắng


Đợi từ khuya lúc trăng trong
Chập chờn bên núi trăng vằng vặc soi

Lo khi trăng lặn xuống đồi

Nắng lên chẳng kịp mỉm cười chào nhau


Biển xa xanh thẫm một màu
Hỗn mang trời đất thuở nao giao hòa

Sao mờ trăng nhạt dần xa

Biển chờ nắng ấm sóng xô rạt rào


Tuyết pha sắc ửng hồng đào
Thẹn thùng núi tuyết đón chào Thái Dương

Trong mây đỏ rực lửa hồng

Nắng lên sưởi ấm tuyết băng lạnh lùng


Quỳnh Chi ( Izu, 6/1/2007)


 


Gửi nắng


Gửi sang đây chút nắng vàng
Cho cành khô héo nẩy mầm lá xanh

Gửi sang bên đó nắng lành

Cho chim làm tổ trên cành sum xuê


Khăn choàng buổi sáng tinh mơ
Gửi làn nắng nhẹ như tơ lụa mềm

Nắng trưa toan gửi qua mành

Ngập ngừng nắng đậu bên thềm chờ nhau


Nắng chiều vương vấn nhạt màu
Đổ dài giọt nắng theo nhau trở về

Chiều rơi nán lại trên đê

Sau mây lưu luyến gửi tia nắng hồng


Gửi trên đồi nắng thong dong
Bầy nai trên cỏ mắt nhung dịu dàng

Gửi qua biển lặng thái bình

Muôn làn nắng ấm nắng hiền nắng tươi


Quỳnh Chi (19/4/2008)


 


Nhớ nắng

 

Nắng mới về thăm được mấy hôm
Hôm nay vườn lại sũng mưa buồn

Nắng đi đâu thế về đâu nhỉ

Để lá hoa buồn mãi ngóng trông


Nắng nấp sau mây có phải không ?
Mỉm cười tinh nghịch ngó xuống trần

Hay là nắng mải nghe mưa hát

Quên cả vườn xưa lối cỏ buồn ?


Nắng khuất về đâu lúc nhạt phai
Mỉm cười rực rỡ dưới chân mây

Quay đi nắng giấu bao phiền muộn

Thở than đêm vắng một mình thôi ?


Quỳnh Chi


( 8/6/2008 )

 



Trn nng

 

Mặt trời nấp trên tầng mây
Để cho ai đó hôm nay ra đường
Chẳng đội mũ chẳng đeo gương
Không găng tay, cũng chẳng cần thoa kem


Vừa mới vạch mây lén nhìn

Người ta trốn dưới hàng hiên tức thời
Tìm đâu ánh mắt thơ ngây
Hồn nhiên trong nắng những ngày còn thơ


Người ta giờ biết mộng mơ

Biết làm duyên, chẳng dám ra nắng rồi
Thế là cách biệt đôi nơi
Người trong khung cửa, nắng soi ngoài vườn

 

(27/10/2010)



Nhớ nắng

 

Nắng đã đi đâu mấy bữa nay
Trời mây u ám ngày lại ngày
Mưa thì thầm dỗ vườn xanh cỏ
Nụ mười giờ chưa nở đã tàn ngay

Nắng đã về đâu, nay ở đâu ?
Hờn giận gì sao chẳng bảo nhau
Trên trời cao quá, cô đơn nhỉ !
Biết tìm ai làm bạn tâm giao

Hỡi làn nắng ấm hãy về mau
Cho cây chín ngọt kịp mùa sau
Trời sao lấp lánh từng đêm hạ
Mỗi bình minh đợi nắng..Lại chào nhau..

 

(3/8/2009)



Trốn nắng

 

Nắng đi đâu vắng thì buồn
Nắng về e thẹn mắt không dám nhìn
Trốn sau đôi cặp kính đen
Tóc che dưới nón, tay luồn trong găng


Dạo vườn đợi lúc nắng tàn

Sợ trưa ánh nắng chói chang nồng nàn
Nắng chiều đốt cháy tâm can
Sau mây đỏ rực lửa lòng vấn vương


Qua rồi đầm ấm nắng xuân

Hè sang trốn nắng âm thầm nhớ thương
Vàng thu nắng úa bên tường
Đông sang nắng bỏ đi hoang lạnh buồn

 

(4/8/2009)



Nhật thực

 

Buồn sao khi có những ngày
Không tia nắng ấm khung trời thân quen

Trời cùng trăng chơi trốn tìm

Để trần gian lạc vào đêm giữa ngày

Chim chuyền ngơ ngác trên cây

Hươu nai cuống quýt tìm bầy đang trưa

Cánh phù dung vội khép hờ

Đàn dơi xao xác ngỡ là hoàng hôn

Trời còn nhật thực có hôm

Người ta đi trốn nhau luôn trách gì


Quỳnh Chi (22/7/2009)

 



Nắng hạ nồng


Nắng đợi ngoài song mỗi sáng lên
Mơn man giọt nước mát thần tiên

Cho lòng nắng dịu cơn khao khát

Nồng nàn đốt cháy cả thiên nhiên


Nắng trải vườn thơm lúc chiều êm
Reo vui nước kể chuyện triền miên

Sáng trưa chiều xuống cùng hoa lá

Lắng nghe rồi nắng mộng từng đêm


Một mùa nắng hạ với gió nồng
Những con suối cạn tận trên nguồn

Thuyền neo lại bến sông trơ đáy

Cỏ cháy sau vườn đã bỏ không


Nắng cố tìm soi dưới bước chân
Chỉ còn sỏi đá cát bụi hồng

Nước không còn nữa còn đâu nữa

Đã cạn trong lòng nắng hạ nồng


Quỳnh Chi ( 27/8/2010)


 


Nắng thu


Cũng là nắng nhưng khác màu nắng hạ
Le lói buồn vội vã khuất vào đêm

Lá ngẩn ngơ hoa ủ rũ bên thềm

Vườn cỏ úa còn vấn vương màu nắng


Cũng là nắng nhưng chập chờn ẩn hiện
Khuất sau mây bàng bạc buổi chiều hôm

Phía chân trời lóe sáng chút hào quang

Rồi lịm tắt bàng hoàng trong thương nhớ


Những tia nắng soi trên màu lá úa
Vết chân chim vườn cũ đã già nua

Nếp ưu tư phiền muộn tháng ngày qua

Người cúi mặt xua đi màu nắng quái


Những tia nắng tàn thu rơi rớt lại
Chồng lên nhau ủ ấm chút tàn hơi

Vệt nắng dài mỏi mệt sắp tàn phai

Nhòa nhập với màn đêm đang ập tới


Quỳnh Chi ( 9/11/2007)


 


Nắng thu


Mùa bão qua rồi nắng mới lên
Trời trong mây trắng nhẹ bồng bềnh

Nắng vàng hôn nhẹ lên cỏ biếc

Những môi hoa chúm chím cười duyên


Đất mềm hong nắng ngọt ngoài hiên
Lũ sâu trong lòng đất trở mình

Đêm nay chăn ấm tha hồ nhé

Ngủ ngon và mộng đẹp triền miên


Quỳnh Chi ( 14/11/2009)

 

 


Nắng xưa


Bên song rón rén nắng tây
Xuyên rèm mi biếc nhẹ lay nắng tìm

Tìm trong đáy của hồn linh

Trong vùng ảo giác có thềm nắng xưa


Nắng xưa tắt tự bao giờ
Sao còn rực rỡ trong mơ lại về

Dịu dàng hôn nhẹ bờ mi

Bên thềm một cánh dã quỳ nhẹ rơi


Quỳnh Chi ( 15/11/2006)



 

Ngày nắng


Mong mãi hôm nay nắng trở về
Thẹn thùng tay nón khẽ nghiêng che

Dịu dàng nắng muốn nâng tay ngọc

Vội giấu trong găng chẳng chịu khoe


Mong nắng mà sao thấy nắng về
Buông rèm để nắng đợi ...Buồn ghê

Nắng leo lên tận cành cao vút

Lén nhìn sau khóm lá sum xuê


Nắng vẫn theo sau mỗi bước đi
Bóng hình thương mến nắng hằng ghi

Lung linh nắng vẽ trên đường vắng

Mong mãi cùng chung một lối về


Quỳnh Chi


( 9/6/2008)

 

 


Giọt nắng


Nắng vờn nắng gọi ngoài hiên
Tạnh mưa bóng nắng sau rèm lung linh

Có cơn bão rớt từ đêm

Gió lay gió giật bên thềm cành hoa

Ngỡ là hoa rụng xót xa

Ngờ đâu giọt nắng chan hòa vườn xuân


Quỳnh Chi


(14/6/2011)

 

 


Tìm đâu màu nắng huy hoàng


Vườn xuân cửa khóa then cài
Thẫn thờ bóng nắng soi ngoài giậu thưa

Gió thì thầm chuyện nhỏ to

Mưa xuân nhẹ thấm ướt bờ mi nhung


Hè sang nắng hạ cháy lòng
Buông mành thưa đuổi nắng hờn ngoài hiên

Ẩn vào đom đóm bay lên

Sau màn đêm mắt nắng nhìn ngàn sao


Thu sang nắng ấm ngọt ngào
Ai gây giông bão cho màu nắng phai

Vườn xưa hoa cúc hao gầy

Màu hoa kỷ niệm những ngày nắng tươi


Trời đông nắng lịm cuối trời
Còn đâu nắng ấm tìm hoài uổng công

Nhớ thương thôi cũng muộn màng

Tìm đâu màu nắng huy hoàng ngày xuân


Quỳnh Chi ( 13/12/2006)


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen