NHỮNG TIẾNG VỖ TAY - Vũ Đăng Khuê chuyển dịch

29 Tháng Chín 20228:20 CH(Xem: 654)

“Những tiếng vỗ tay….”

Gạt qua những bình phẩm kẻ bênh người chống, Lễ Quốc Tang ông Abe đã được cử hành thật trọng thể và cảm động tại Budokan ngày 27/9 vừa qua.

Lẽ thường, trong các lễ tang của người Nhật, tiếng khóc không bật thành tiếng hay chỉ nghẹn ngào ra nước mắt. Tuy nhiên, trong lễ tang vừa qua lại có một điều khá đặc biệt: 2 tràng vỗ tay tự phát của hơn 4000 quan khách tham dự. Một là sau khi đoạn phim ngắn trình chiếu cuộc đời của ông Abe bắt đầu bằng clip ông dạo piano và hai là sau bài phát biểu của ông Suga Yoshihide, một cựu Thủ Tướng Nhật Bản. Trong tư cách đại diện cho bằng hữu, Ông Suga trong tiếng nghẹn đã có một đoạn văn đầy cảm động.

Mời mọi người đọc lại phần chuyển dịch bài chia buồn của ông Suga đã phát ra tiếng vỗ tay tự phát và nhiều lần chậm khăn vì nước mắt ngập tràn trên khuôn mặt của bà quả phụ Abe Akie.

(Những chữ trong ngoặc () là chữ giải thích thêm cho rõ nghĩa)

-------

Đó là ngày 8 tháng Bảy.

Tin dữ không thể tin được đã lọt vào tai. Thế nào đi nữa tôi cũng mong là ông được cứu sống. Trong niềm tin đó, tôi đã đến hiện trường để có thể nhìn thấy nụ cười độc đáo của ông (chỉ ông mới có) trong giây phút cuối cùng.

80 ngày đã trôi qua kể từ phút giây định mệnh.

Từ đó, ngày qua ngày, bình minh rồi tới hoàng hôn. Tiếng ve râm ran đã lắng ngừng  và những áng mây mùa thu bắt đầu lơ lửng trên bầu trời cao vút.

Bốn mùa vẫn đi qua vô tình dù bên tôi không còn có sự hiện diện của ông. Làm sao tôi có thể mở lòng với thời gian được?

Thượng đế ơi, tại sao ông Trời của vạn vật lại biến một bi kịch như vậy thành hiện thực?

“Căm hận." Trong cảm giác buồn bã xen kẽ nỗi tức giận, chúng ta đã phải “đón” một ngày như hôm nay.

"Tuy nhiên, Thủ tướng Abe ... Tôi muốn gọi tên ông, ông có nghe không?"

Xung quanh đây tại Budokan, nhiều người đã tụ tập để dâng hoa hoặc tham dự quốc tang.

Có vẻ như có khá nhiều người ở độ tuổi 20 và 30. Những người có trách nhiệm mai sau đã ngưỡng mộ và đến tiễn đưa ông.

Thưa Thủ tướng, Ông muốn tạo ra một nước Nhật ngày mai tốt đẹp hơn ngày hôm nay.

Ông có niềm tin mạnh mẽ rằng: Ông muốn mang lại hy vọng cho những người trẻ, và Ông tâm sự với mọi người mỗi ngày về chuyện này.

" Nhật Bản, và người Nhật chúng ta sẽ rộ nở lên ở giữa lòng thế giới." -- Đây là câu nói phát từ cửa miệng của ông..

Nền kinh tế chỉ phát triển khi những người lãnh đạo thế hệ tiếp theo hình dung ra một tương lai tươi sáng.

Là người đã sát cánh cùng ông, không gì hạnh phúc hơn khi biết rằng có rất nhiều người của giới trẻ đang thương nhớ ông. Tôi cảm thấy rằng tôi đã được đền đáp.

Năm 2000, chính phủ Nhật Bản đang cố gắng gửi gạo cho Triều Tiên.

Trong nhiệm kỳ (dân biểu) lần thứ hai của tôi, trong một buổi họp của Hội Đồng Quản Trị Đảng Tự Dân tôi đã lên tiếng bất đồng về một quyết định lớn của Hội đồng: "Sẽ rất là tốt nếu chúng ta có thể tìm đến được (điều cốt lõi mong đợi của người dân) rễ của ngọn cỏ; trừ khi có sự bảo đảm, Chúng ta không nên làm bất cứ điều gì để củng cố quân đội”. Lời đối trọng này đã được đăng trên báo.

Sau khi đọc bài báo, ông đã gọi cho tôi và nói rằng ông muốn gặp.

Ông nói, "Những gì ông Suga nói là chính xác. Tôi sẽ rất vui nếu ông làm việc với chúng tôi để đưa những người Nhật Bản bị Triều Tiên bắt cóc trở lại."

Những lời nói đầy thuyết phục và quyền lực của ông lúc đó đã trở thành “năng lượng” cho những hoạt động chính trị của chính tôi sau đó.

Tôi bị ánh mắt nhìn thẳng và thái độ cố gắng bám trụ vào niềm tin của ông đập vào nhãn quan, và tôi có linh tính và tin rằng đây là người mà một ngày nào đó sẽ trở thành Thủ tướng.

Điều tôi tự hào trong suốt cuộc đời mình là tôi chưa bao giờ dao động với niềm tin này.

"Thưa Thủ tướng, khi bệnh mãn tính của ông trở nên trầm trọng hơn và ông đã rút lui khỏi chức vụ Thủ tướng. Dù cảm thấy đây là một món nợ, ông đã rất do dự về việc tranh cử chức chủ tịch Đảng LDP lần thứ hai.

Cuối cùng, trong một buổi gặp gỡ tại quán yakitori ở Ginza, và tôi đã cố gắng hết sức để thuyết phục ông trở lại. Bởi vì tôi nghĩ rằng đó là nhiệm vụ của tôi.

Cuối cùng, Sau 3 tiếng, ông cũng gật đầu. Tôi sẽ luôn ghi nhớ điều này với niềm hãnh diện: đó là thành tựu lớn nhất trong cuộc đời của tôi, Yoshihide Suga.

Khi ông còn ở Văn phòng Thủ tướng, ngày nào tôi cũng hầu chuyện với ông. Ngay cả bây giờ, khi đột nhiên trở nên cô đơn, tôi vẫn nhớ lại những tháng ngày đó một cách thật là sống động.

Tôi đã từng nói: “nếu có thể, tốt hơn là nên dành thêm nhiều thời gian để tham gia vào các cuộc đàm phán TPP”. Ông đã trả lời: “Chúng ta không được đánh mất thời gian. Nếu lùi lại một bước, ta sẽ mất đà”. Và cuối cùng lịch sử đã chứng minh.

Chắc hẳn ông đã nghĩ rằng chỉ cần tiến về phía trước thì ta sẽ tìm thấy con đường phía trước.

Thưa Thủ Tướng, nhận định của Ông luôn luôn đúng.

Thủ tướng Abe.

Cũng chính nhờ ông, một nhà lãnh đạo không thể thay thế trong lịch sử, Nhật Bản đã có thể ban hành tất cả các dự luật khó khăn, bao gồm Luật Bảo vệ các bí mật được chỉ định đặc biệt, một loạt Luật vì hòa bình và an ninh, và Luật sửa đổi liên quan đến trừng phạt có các tổ chức Tội ác.

Nếu không có bất kỳ điều gì trong số Luật này, an ninh của đất nước chúng ta sẽ không thể vững chắc. Chúng tôi mãi mãi biết ơn ông vì niềm tin và quyết tâm của ông.

"Vượt qua cuộc khủng hoảng quốc gia và dựng xây một Nhật Bản hùng mạnh.                  Chúng ta cũng mong muốn đưa Nhật Bản trở thành một đất nước có hòa bình thực sự, và đưa Nhật Bản trở thành một quốc gia có thể đóng góp cho thế giới trong mọi lĩnh vực”

Dù đang ở giữa quyết tâm và quyết tâm như vậy, ông vẫn không ngừng mỉm cười,

Thưa Thủ tướng.


Ông luôn quan tâm đến những người xung quanh và tưới vào tâm hồn cho họ những dặn dò thật tử tế.


7 năm 8 tháng cùng nhau ở dinh Thủ tướng, cùng chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn. Tôi đã thực sự hạnh phúc


Tôi nhớ không chỉ tôi, mà tất cả các nhân viên đều làm việc vui vẻ và sôi nổi trong những tháng ngày khó khăn đó. Cảm ơn ông một lần nữa và một lần nữa.

Thủ tướng Abe, ông là một nhà lãnh đạo thực sự cho đất nước chúng ta.

Trong căn phòng 1212 của Tòa nhà Văn phòng Thứ Nhất của Hạ Viện, có một cuốn sách ông đang đọc để trên bàn của ông. Cuốn sách tên "Yamagata Ariake" (*) của Yoshitake Oka.

"Đã đọc đến đây," trang cuối cùng được gấp lại. Và có một dòng trên trang đó đánh dấu bằng bút màu.

Phần được đánh dấu là một bài thơ do Aritomo Yamagata viết để tưởng nhớ người đã khuất, một người bạn lâu năm của tác giả, Hirobumi Ito.

Thưa Thủ tướng, không có bài thơ nào nói lên tâm tư của tôi hay bằng câu này.

Đã cùng nhau mạn đàm (chuyện tương lai đất nước)

Một người tận tụy (với tổ quốc)

Vậy mà đã ra đi (trước ta)

Và từ nay trở đi

phải lèo lái con thuyền quốc gia như thế nào đây

Tôi cảm thấy buồn và cô đơn cùng cực. Thủ tướng ơi, xin chân thành cảm ơn ông.

"Mong ông yên nghỉ."

 

(*)  đây là bài thơ nhớ thương của Yamagata Arimoto ( thủ tướng 1898~1900 ) đối với Ito Hirofumi ( thủ tướng 1892~1896 )
 

 Vũ Đăng Khuê chuyển dịch





Abe

Suga Yoshihida
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
hoa_cuc